Ta đang ở trong những ngày của mấy tờ lịch cuối năm. Sắp từ tạ 2008. Tan hết mấy mùa nối nhau.
Bất giác, muốn nhìn lại trong dòng ngày tháng, tự ngoái trông hình ảnh chính mình của một năm qua. Dòng thời gian trôi nhanh, cuốn xô ào ạt, nên dung hình mình cũng biến dạng, nhòe nhoẹt chẳng rõ buồn - vui. Nhìn thấy cũng xa xót buồn!
Thấy mình của hiện tại, không khác lắm so với mình của ngày cũ. Dù, đã cố chuyển động không ngừng để tránh bị tha hóa, cũ người; mà sao, vẫn chông chênh những bước chân mờ mịt. Vẫn là một thằng ngu - tự đánh rơi mơ mộng, tự gieo mầm căng thẳng. Và, thả lạc bay hết những niềm tin hồn nhiên...
Học đòi thói hư tật xấu của cuộc đời. Mình thành Nhân. Mà dường là, Phi Nhân.
...
Mông lung cuối ngày. Nên ngẫm nghĩ chút thôi!
...
Đôi khi cũng thầm biết ơn câu chữ. Đã là người bạn thân thiết suốt cả năm qua.
Dù rằng, là một người bạn trung thành theo kiểu - sẵn sàng hứng chịu trăm nghìn u ám mình trút đổ. Cũng tội và thương thay!
...
Hết cả nắng chiều rồi.
Đêm buông chậm rãi và lạnh lùng.
...
Bất giác, muốn nhìn lại trong dòng ngày tháng, tự ngoái trông hình ảnh chính mình của một năm qua. Dòng thời gian trôi nhanh, cuốn xô ào ạt, nên dung hình mình cũng biến dạng, nhòe nhoẹt chẳng rõ buồn - vui. Nhìn thấy cũng xa xót buồn!
Thấy mình của hiện tại, không khác lắm so với mình của ngày cũ. Dù, đã cố chuyển động không ngừng để tránh bị tha hóa, cũ người; mà sao, vẫn chông chênh những bước chân mờ mịt. Vẫn là một thằng ngu - tự đánh rơi mơ mộng, tự gieo mầm căng thẳng. Và, thả lạc bay hết những niềm tin hồn nhiên...
Học đòi thói hư tật xấu của cuộc đời. Mình thành Nhân. Mà dường là, Phi Nhân.
...
Mông lung cuối ngày. Nên ngẫm nghĩ chút thôi!
...
Đôi khi cũng thầm biết ơn câu chữ. Đã là người bạn thân thiết suốt cả năm qua.
Dù rằng, là một người bạn trung thành theo kiểu - sẵn sàng hứng chịu trăm nghìn u ám mình trút đổ. Cũng tội và thương thay!
...
Hết cả nắng chiều rồi.
Đêm buông chậm rãi và lạnh lùng.
...
No comments:
Post a Comment