Thursday, December 18, 2008

Today


"Hôm nay xuống phố lòng nhẹ nhàng, đôi chân bước thênh thang
Bao nhiêu tiếng nói cười vội vàng, nắng chứa chan
Một ngày đi qua, những muộn phiền trôi xa
Tôi thấy quanh mình vẫn vui và
nhiều lúc một mình cô đơn, tôi thấy dễ hơn!

Tôi hay tán dóc và cười đùa, tôi không giống như xưa

Tôi yêu tiếng nói cười vừa vừa, tiếng nắng mưa
Và nhiều khi tôi thấy nhọc nhằn muôn nơi,
tôi thấy yêu người, thấy yêu đời

Nhiều lúc chuyện trò thâu đêm, tôi thấy buồn đau qua hết...

Quên đi bao ưu phiền, nghe con tim lên tiếng
vui lên đi, vui lên đi, ta lo âu được gì?!
Hôm qua tôi vui đùa, hôm nay tôi hơn nữa
Qua đi mau ngày tháng luôn âu sầu
Vô tư như mây trời, thênh thang đi muôn lối
Tôi chơi vơi, tôi chơi vơi, tôi vui trong cuộc đời
Hôm qua tôi ê chề, hôm nay không như thế
Tôi yêu em ngày ấy như bây giờ, yêu vô bờ..."


Đang play mải miết bài này. Đột nhiên thích cái chất sảng khoái mây trời, thanh thản và vô ưu như thế này! Có lẽ, mơ được một ngày thực sự thênh thênh nhựa sống như thế!

Cũng có lẽ thích cái kiểu tự khoái cảm với lý lẽ chính mình: "Nhiều lúc một mình cô đơn, tôi thấy dễ hơn!"

Cũng đang cố gắng làm cho mỗi cái ngày-hôm-nay của chính mình nhẹ nhàng, ít chóng vánh và giảm thiểu những suy nghĩ kiểu tự-căng-thẳng-hóa đi.

Cũng đang tự vấn bản thân, có hay không "Tôi yêu em ngày ấy như bây giờ, yêu vô bờ..." ???


No comments:

Post a Comment