Bỗng dưng muốn nói về những giấc mơ dở dang.
Cuộc sống mỗi con người, không ít thì nhiều, ai cũng nuôi cho mình ít nhất dăm ba giấc mơ để làm vốn tinh thần. Là cái cõi riêng bất khả xâm phạm, để mưu sự tương lai, hoặc giả an ủi lòng qua những mùa giông bão. Nhưng, rất ít giấc mơ trong số hiếm hoi đó, thành sự thực - dù theo một khía cạnh nào chăng nữa! Thế, nên ta mới có những giấc mơ dở dang - vô số những giấc mơ dở dang trong cuộc đời.
Có người, chấp nhận nhún nhường số phận, tạm vùi những giấc mơ ấy xuống sâu lòng hoài bão. Nhưng, một khi có cơ hội, sẽ ngay lập tức tái sinh từ tro tàn. Bằng mọi giá, chấp nối tiếp tục những giấc mơ dang dở ấy. Người ấy là người có tài, có quyết tâm!
Cũng có kẻ, hết giấc mơ dở dang này, lại đến giấc mơ dang dở khác cứ chất chồng, đổ đống và bỏ xó bên lề năm tháng. Cuốn theo nhịp hối hả thường nhật, đếch còn biết mình mơ gì hay đã từng mơ gì. Quên béng những giấc mơ dở dang kia đi. Những kẻ thành ra dở người!
...
Đêm qua cafe. Cũng có nói tới những giấc mơ dang dở. Và cũng có chút xíu trộm nghĩ về bản thân mình. Thú thực, cũng chưa thể rạch ròi ta là người có quyết tâm hay chỉ là một kẻ dở người. Chỉ là, lại thấy mình nhỏ bé hơn 1 chút. Và thiếu trách nhiệm vô cùng đối với những giấc mơ của chính mình.
...
Lùng tìm đọc lại câu chuyện Ước mơ của cây. Dù thực tâm vẫn còn nhớ như in. Nhưng nhấm nháp lại từng câu chữ, để trấn an, là không phải mình tự mị mình.
Một câu chuyện mình đã từng rất tâm đắc. Và bây giờ cũng thế! Nhất là những khi, cần một sự vỗ về đối với những giấc mơ dang dở của mình.
...
Có nên tin vào cái gọi là Ước mơ của cây???
Cuộc sống mỗi con người, không ít thì nhiều, ai cũng nuôi cho mình ít nhất dăm ba giấc mơ để làm vốn tinh thần. Là cái cõi riêng bất khả xâm phạm, để mưu sự tương lai, hoặc giả an ủi lòng qua những mùa giông bão. Nhưng, rất ít giấc mơ trong số hiếm hoi đó, thành sự thực - dù theo một khía cạnh nào chăng nữa! Thế, nên ta mới có những giấc mơ dở dang - vô số những giấc mơ dở dang trong cuộc đời.
Có người, chấp nhận nhún nhường số phận, tạm vùi những giấc mơ ấy xuống sâu lòng hoài bão. Nhưng, một khi có cơ hội, sẽ ngay lập tức tái sinh từ tro tàn. Bằng mọi giá, chấp nối tiếp tục những giấc mơ dang dở ấy. Người ấy là người có tài, có quyết tâm!
Cũng có kẻ, hết giấc mơ dở dang này, lại đến giấc mơ dang dở khác cứ chất chồng, đổ đống và bỏ xó bên lề năm tháng. Cuốn theo nhịp hối hả thường nhật, đếch còn biết mình mơ gì hay đã từng mơ gì. Quên béng những giấc mơ dở dang kia đi. Những kẻ thành ra dở người!
...
Đêm qua cafe. Cũng có nói tới những giấc mơ dang dở. Và cũng có chút xíu trộm nghĩ về bản thân mình. Thú thực, cũng chưa thể rạch ròi ta là người có quyết tâm hay chỉ là một kẻ dở người. Chỉ là, lại thấy mình nhỏ bé hơn 1 chút. Và thiếu trách nhiệm vô cùng đối với những giấc mơ của chính mình.
...
Lùng tìm đọc lại câu chuyện Ước mơ của cây. Dù thực tâm vẫn còn nhớ như in. Nhưng nhấm nháp lại từng câu chữ, để trấn an, là không phải mình tự mị mình.
Một câu chuyện mình đã từng rất tâm đắc. Và bây giờ cũng thế! Nhất là những khi, cần một sự vỗ về đối với những giấc mơ dang dở của mình.
...
Có nên tin vào cái gọi là Ước mơ của cây???
No comments:
Post a Comment