Sunday, December 14, 2008

Tùy phím về Chạng vạng


Đêm qua mới đi coi Chạng Vạng.

Đi coi vì nhiều lẽ: Muốn biết Chạng Vạng là thế nào, muốn thực chứng vì sao nó lại xôn xao dư luận suốt thời gian qua, và quan trọng nhất, giải phóng bản thân khỏi những quan niệm cố hữu, xem để biết mình vẫn có khả năng coi được kiểu tiểu thuyết bi tình thế này.

Coi xong, kết luận về phim hai chữ: Bình thường!

Chỉ ám ảnh mỗi nhân vật Edward Cullens - hiển nhiên không phải vì anh chàng đẹp trai, quyến rũ (mặc dù cũng phải thừa nhận là có). Ám ảnh bởi sự dằn vặt nội tâm: Đấu tranh giữa tình yêu và bản năng kẻ săn mồi. Robert Pattinsons thể hiện khá đạt biểu cảm này: kiềm chế và khát khao. Thích lối biểu cảm này vô cùng!

Không phải ai cũng có thể kiềm chế bản năng mình được như Edward!

Và thích câu thoại này: "Nếu không đi với em, thì anh còn biết đi với ai nữa!". Liên tưởng đến khái niệm "người đồng hành". Chẳng phải cuộc đời mỗi con người, cũng chỉ muốn có cho mình một bàn tay nắm thật chặt, cùng bước hết nẻo mình vô tận đó sao?

Cũng thích câu đề từ cho film:
"When you can live forever, what do you live for?"


...

Thêm một điều, không như mấy đứa bạn đi cùng, xem xong film là muốn tìm đọc ngay tác phẩm này. Mình thì thực tâm, chẳng mảy may về ý định như thế.

Vì bản thân nhận thấy, mình không thực sự thích hợp với những trang viết đẫm chất tự sự, bi tình liêu trai và có phần hơi quá "ướt át" như thế này. Dù rằng, không phải không là kẻ mộng mơ...


No comments:

Post a Comment