Wednesday, December 17, 2008

Cho Giáng Sinh này


Hoàn toàn không có chút mảy may trông đợi về Giáng Sinh như mọi năm.

Những mơ mộng hão huyền về những câu chuyện mới bắt đầu từ đêm Chúa Ra Đời, hay kỳ vọng phi thực vào những món quà tặng bất ngờ ăm ắp niềm hạnh phúc cũng mờ nhạt hẳn - nếu không muồn nói hầu như là không có. Cũng thôi những suy nghĩ lan man về những thứ rất khó định nghĩa, khó nắm bắt. Nói chung là, dường như có phần hơi lãnh cảm với mùa Giáng Sinh này.


Nguyên do sâu xa thì ngay chính bản thân mình cũng không biết chắc được, chỉ mơ hồ đoán. Có thể là do, sau quá nhiều hy vọng bị cuộc đời làm cho cụt hứng, hay quá nhiều cảm hứng bị thực tế làm cho lụi tàn, thì, cơ chế bảo vệ bản thân tự động kích hoạt chương trình "Miễn nhiễm những cảm xúc lơ tơ mơ và xóa bỏ dần những niềm tin hão không có căn cứ thực tế". Chính thế mà hiện tại mình ra như thế!

Nhưng chắc, bộ phận tủi thân vẫn còn hoạt động nhịp nhàng và trơn tru lắm, nên những phức cảm tự ti của bản thân vẫn cứ sinh sản vô tính, và phát triển không ngừng. Dù cố delete all mấy bận, nhưng, cứ những độ mùa nhộn nhịp tưng bừng thế này, thì nó lại khó kiểm soát vô cùng. Đâm ra, lãnh cảm với Giáng Sinh này thật, nhưng vẫn có chút chạnh lòng...

Vì, lỡ đọc đâu đó, người ta gọi mùa này là mùa yêu thương, mùa chờ ấm. Mùa chờ được sưởi ấm bằng yêu thương. Mà mình thì...

Thôi thì, cố lãnh cảm cho qua hết thêm một mùa. Cứ mãi chờ ấm thì chờ đến bao giờ!


No comments:

Post a Comment