Hôm nay lấy kết quả xét nghiệm, biết là mình nhóm máu AB (dù cái này đã biết từ trước, nhưng vẫn thường xuyên hay quên!). Máu ích kỷ.
Nảy ra câu: Sống là nhận chứ cần chi phải cho. Chọc chửi miệng đời!
Xét tận cùng, mình cũng ích kỷ thật. Ích kỷ nhất là trong cái khoản chia sẻ. Một cơ số lời góp ý chân thành mình nhận được - từ khi biết ý thức - đều chung quy lại, là thế này: "Mày ích kỷ lắm đấy, chỉ toàn lắng nghe, thu gom chuyện người khác; mà chuyện mình, thì ém nhẹm, giấu kỹ, chôn sâu. Được lợi quá còn gì, khi biết hết bí mật thiên hạ, mà bí mật mình, thì cứ khư khư giữ lấy, còn nguyên!". Phải chú thích thêm, cái góp ý mang tính nhân văn sâu sắc này, đã nhận được từ rất nhiều nguồn: người thân, bạn bè. Đâm ra, tự kỷ ám thị, thấy là quá đúng!
Thì ích kỷ.
Ích kỷ cũng muôn hình vạn trạng, nên hơi lo, chả biết mình thuộc cái loại ích kỷ quái nào. Nhưng gì gì, thì chắc chắn một điều, ích kỷ của mình thuộc loại lành tính. Có thể ngạo nghễ mà cao giọng rằng, chưa bao giờ vì ích kỷ mà hại người, hại đời. Chưa bao giờ!
...
Thì, cứ mang máu ích kỷ mà đi cho hết đời. Ai ưng bụng thì chơi, không ưng bụng thì thôi. Được cái, cứ yên bụng, vì tôi là người ích kỷ lành tính!
Ích kỷ mà lành tính, nghe cũng hài.
No comments:
Post a Comment