Friday, May 16, 2008

Em đi tìm một cơn mưa...


Rồi những mộng mơ khép lại

Những ngọt ngào tan trong gió.

Nắng mùa yêu xưa cũng mong manh sương khói.

Ước hẹn hai ta ... chỉ còn là quá vãng ngoài tầm với!

Em tiếc nhớ ngày qua...

...

Ngày hôm qua.

Có anh vừa đủ vòng tay cho em biết mình êm ấm.

Có anh vừa đủ thắp trong em một trời niềm tin và hy vọng mai sau.

Có anh lặng lẽ nơi đây chờ đơi... Và có em bên kia vòng Trái Đất cũng hướng về bên anh chung nỗi hy vọng và đợi chờ...

...

Ngày hôm qua.

Ngày không anh em buồn đến chẳng còn biết nhớ.

Chỉ có đau.

Đau mà vẫn ấm áp niềm tin. Vì anh cho em biết em hạnh phúc!

Ta đi trên cùng một con đường. Con đường dẫn về mai sau.

Dẫu bây giờ mỗi người một lối. Nhưng lối nào cũng dẫn em về bên anh.

Cuối con đường sẽ là mùa an vui. Ta lại có nhau và mãi có nhau.

Anh đã từng hứa hẹn.

Anh đã từng trói em vào niềm tin cổ tích như thế.

Để rồi hôm nay..

...

Ngày hôm nay.

Anh như chim quên lối.

Anh tự trách mình là kẻ vô tâm

Anh tự nhận mình là người bạc bẽo

Anh tự định nghĩa chúng ta là ... một quan hệ sai lầm.

Tất cả như muối xát tim em. Vỡ nát.

Tất cả chỉ để biện minh một hòan cảnh trớ trêu hết sức vô nghĩa: Anh không còn yêu em!

Một người con gái mới. Một vòng tay mới. Một nụ cười mới.

Một trái tim mới nối vào trái tim anh.

Em trượt ra khỏi cuộc đời anh từ độ...

...

Từ độ em quá dại khờ khi tin vào tình yêu chúng ta.

Em quá dại khờ khi tin vào chính mình.

Em quá dại khờ tin rằng... mình nỗ lực sẽ có đền đáp. Mình biết vững tin hạnh phúc sẽ mỉm cười.

Nhưng mà, không phải thế anh nhỉ?

...

Không phải là thế.

Và không bao giờ là thế!

Vì em đã sai.

Sai khi tin chính mình. Sai khi tin chúng mình.

Anh đi theo một tình yêu mới.

Anh có quyền tìm hạnh phúc riêng sau em.

Anh có quyền quên em thật nhanh!

Anh đã làm...

...

Em không bao giờ trách anh. Không bao giờ trách những gì vốn dĩ không có thực.

Tình cảm là mơ hồ. Yêu đương là mộng ảo.

Em không còn như ngày xưa...

Em đã biết tự đứng dậy.

Vấp thật đau. Nhưng em biết ơn cuộc đời vì được một lần vấp. Một lần vấp vì anh.

...

Con đường mai sau chúng ta không còn chung hướng nữa.

Anh lối riêng mình tìm hạnh phúc với một người không phải em.

Em lối riêng mình đi về phía ngày mai không có anh.

Dù thế nào đi chăng nữa...

Vẫn mong một lần gặp lại ở một khúc quanh nào đó trên đường đời...

...

Em đi tìm một cơn mưa...

Để gột rửa chính mình...

Những gì đã qua trôi theo làn mưa ướt...

Những gì sót lại, em ủ trong tim...
...



(Vu vơ viết cho một chuyện tình buồn...)



No comments:

Post a Comment