Sunday, February 8, 2009

Why?


Đang tự quay cuồng với hàng loạt những câu hỏi tại sao, và dằn lòng khỏi những suy nghĩ rối loạn rất dễ dẫn đến hành động nông nổi. Dù đã tự nhắc mình rất rất nhiều lần, là có những thứ quan trọng hơn nhiều so với cái tôi ngu ngốc và lỳ lợm. Nhưng thực tế, thằng tôi vẫn vô cùng ngoan cố khi vẫn nuôi những mầm mống phản loạn trong đầu, và đòi hỏi thái quá so với hoàn cảnh hiện tại đã vừa tốt đẹp - với đại đa số người.

Những lúc rảnh rỗi lại chẳng biết tận hưởng may mắn sẵn có mà cứ tự hành hạ tâm trí mình với những nhăng nhít và mơ mộng viển vông. Phải xác định rõ là đang thiếu, chứ chưa đủ. Nhưng là, xác định để cố gắng hài lòng, chấp nhận và nỗ lực. Và hy vọng.

Nhưng tiếc thay, thêm một lần nữa, niềm tin lại bị chó tha đi đâu mất.

...

Qua bao nhiêu năm trôi nổi, vẫn chưa thể nào học được khả năng tự kiềm chế và chữ NHẪN quá lớn so với trí não hạn hẹp bản thân.

...

Tại sao?


No comments:

Post a Comment