Tôi cũng không biết và xác định rõ, hình thành trong tôi tự bao giờ và vì nguyên cớ gì, cái sở thích đặc biệt đối với kem sô cô la ăn kèm rượu Rhum. Tôi type rất rành mạch là "kem sô cô la ăn kèm rượu Rhum", chứ không dùng ngữ "kem sô cô la - Rhum", cần phân biệt rõ.
Là vì, tôi khoái khẩu đặc biệt theo đúng nghĩa đen đối với món này: Những viên kem sô cô la nồng nàn, thêm phần duyên dáng và gia tăng khoái cảm khi được tắm mát bởi một ly rượu Rhum đắng sốc; chứ không phải những ả kem trộn lộn vị sô cô la và rhum chung một hình hài. Rất khác đấy nhé!
Chỉ tưởng tượng đến cảnh, trước mặt mình là 2 viên kem sô cô la bóng mượt, nằm gọn gẽ trong chiếc đĩa gốm màu tím thẫm, bên cạnh là 1 ly thủy tinh nhỏ sóng sánh rượu Rhum. Nâng ly rượu bé xinh trong bàn tay mình, khẽ khàng nghiêng cho dòng Rhum chảy tuôn, ướt đầm và làm tan chảy theo lớp sô cô la mỡ màng. Nuốt nước miếng đánh ực một cái, ngỡ là dòng chảy Rhum quyện sô cô la kia mới vừa thấm sâu vào lòng mình. Xúc một muỗng kem cho ngay vào miệng, hàng triệu cảm giác thức tỉnh cùng một lúc. Cái ngọt - đắng xen lẫn trên đầu lưỡi tê mát; mùi hương dìu dặt của sô cô la hòa lẫn cùng cái chất nồng sâu của rượu Rhum xộc lên mũi. Vị ngọt - đắng mang theo cái thơm mát chảy xuống cổ họng, rồi trôi ào mất hút; nhưng, cái đắng diệu kỳ của soco-rhum sẽ còn vương mãi trong miệng. Và cảm xúc thì cứ mải miết dạt dào. Một tuyệt cảnh mới hoàn hảo làm sao!
Bao giờ cũng thế, thưởng thức xong một phầnkem sô cô la ăn kèm rượu Rhum, là tôi lại vẫn còn nguyên cái thòm thèm và tiếc nuối.
Trong một buổi chiều tà nắng nhẹ, ngồi yên vị nơi một góc quán dịu dàng nào đó, nhấm nháp cho mình món kem soco-rhum theo lối cá biệt thế này, sẽ rất chi là lý thú.
...
Nhiều kẻ bảo tôi đua đòi, học làm trưởng giả hay bày vẽ cá tính, nên mới chọn cho mình lối ăn uống quái gở thế này. Nhưng mặc xác những miệng lưỡi rỗi hơi ấy, tôi vẫn yêu soco-rhum, chuộng soco-rhum và mê đắm với món kem The Most I Love của mình!
Là vì, tôi khoái khẩu đặc biệt theo đúng nghĩa đen đối với món này: Những viên kem sô cô la nồng nàn, thêm phần duyên dáng và gia tăng khoái cảm khi được tắm mát bởi một ly rượu Rhum đắng sốc; chứ không phải những ả kem trộn lộn vị sô cô la và rhum chung một hình hài. Rất khác đấy nhé!
Chỉ tưởng tượng đến cảnh, trước mặt mình là 2 viên kem sô cô la bóng mượt, nằm gọn gẽ trong chiếc đĩa gốm màu tím thẫm, bên cạnh là 1 ly thủy tinh nhỏ sóng sánh rượu Rhum. Nâng ly rượu bé xinh trong bàn tay mình, khẽ khàng nghiêng cho dòng Rhum chảy tuôn, ướt đầm và làm tan chảy theo lớp sô cô la mỡ màng. Nuốt nước miếng đánh ực một cái, ngỡ là dòng chảy Rhum quyện sô cô la kia mới vừa thấm sâu vào lòng mình. Xúc một muỗng kem cho ngay vào miệng, hàng triệu cảm giác thức tỉnh cùng một lúc. Cái ngọt - đắng xen lẫn trên đầu lưỡi tê mát; mùi hương dìu dặt của sô cô la hòa lẫn cùng cái chất nồng sâu của rượu Rhum xộc lên mũi. Vị ngọt - đắng mang theo cái thơm mát chảy xuống cổ họng, rồi trôi ào mất hút; nhưng, cái đắng diệu kỳ của soco-rhum sẽ còn vương mãi trong miệng. Và cảm xúc thì cứ mải miết dạt dào. Một tuyệt cảnh mới hoàn hảo làm sao!
Bao giờ cũng thế, thưởng thức xong một phầnkem sô cô la ăn kèm rượu Rhum, là tôi lại vẫn còn nguyên cái thòm thèm và tiếc nuối.
Trong một buổi chiều tà nắng nhẹ, ngồi yên vị nơi một góc quán dịu dàng nào đó, nhấm nháp cho mình món kem soco-rhum theo lối cá biệt thế này, sẽ rất chi là lý thú.
...
Nhiều kẻ bảo tôi đua đòi, học làm trưởng giả hay bày vẽ cá tính, nên mới chọn cho mình lối ăn uống quái gở thế này. Nhưng mặc xác những miệng lưỡi rỗi hơi ấy, tôi vẫn yêu soco-rhum, chuộng soco-rhum và mê đắm với món kem The Most I Love của mình!
Cố tình bold dòngkem sô cô la ăn kèm rượu Rhum để mãn nhãn và thỏa cái ham muốn tột độ hiện tại của mình!
No comments:
Post a Comment