Tuesday, February 10, 2009

Dấu chấm cuối


Tặng cho V. và quá nhiều những kết thúc ...

Câu chuyện dài của anh và em
vậy rồi cũng đành kết thúc.
Dấu chấm cuối khép lại ngày tháng cũ
Em thả mình vào ngày tháng mới - không anh!


Em chưa bao giờ nghĩ và thực sự tin là
yêu thương quá mong manh
Dù bao nhiêu chuyện đời vẽ trước mắt em bức tranh không như ý muốn
Nhưng có lẽ, vì quá tin vào tình yêu chúng mình
hay do, quá ảo tưởng?
Nên em chưa sẵn sàng cho những xót xa...


Em biết mình quá nhiều lỗi lầm
nhưng em ngỡ sẽ được thứ tha (?!?)
Bằng bao dung trái tim anh ấp ủ
Bằng những nỗ lực vun đắp tháng ngày bình yên em và anh
Nhưng hóa ra, vẫn là chưa đủ!
Vì em vẫn không thể buộc anh độ lượng
như em đã tập được cho mình.


Chúng ta đã cùng nhau đi qua rất nhiều những cái gọi là
kỷ niệm của chúng mình
Có vui - buồn, hờn ghen, chia ly rồi nối lại
Có vô số nước mắt mình em giấu trong bóng đêm hoang hoải
Nhưng cũng có vô vàn tiếng cười em chia nửa cho anh...


Chúng ta đã nắm tay qua hết những nẻo gập ghềnh
qua mùa gió giông, qua cơn nắng hạn
qua những lúc em đau đến tưởng tim mình nứt rạn
qua những gian dối, lọc lừa cuộc đời cố ném vào em - anh


Qua hết thảy những cánh đồng ngút ngàn xanh
những dòng sông phù sa đỏ máu
Đến rất gần rồi, tháng ngày an lành cho tim ta nương náu
Ai ngờ ở cánh cửa cuối cùng
sót lại chỉ mình em!


Câu chuyện dài của anh và em
cuối cùng thì bỗng dưng kết thúc
Cũng không phải là không hề tiên liệu trước
nhưng em vẫn chao đảo chính mình
vì hình như
em mất một niềm tin...


Câu chuyện dài kết thúc không phải trong một buổi bình minh
có cỏ hoa, nắng ấm, những nụ hôn mướt xanh và những lời ca dịu ngọt
Dấu chấm cuối là giọt cà phê đắng đót
Rơi vô chừng
rồi loang thành bóng đêm...
Rồi bóng đêm tan dần
trơ trụi chính em!


Câu chuyện dài của anh và em
cuối cùng thì
chính chúng ta đặt dấu chấm hết.
(Em không đổ lỗi bất kỳ ai vì đoạn kết
em chỉ giận chính mình - sao cứ mãi là kẻ mộng mơ???)


Dấu chấm cuối
khép lại
đóng kín trang viết đời em,
Là mãi mãi
hay đến bao giờ???


...


Em đang cố đi tìm cho mình đáp án!


No comments:

Post a Comment