Nghe lại một khúc buồn ngày cũ...
...
Rất thích bài hát này, chẳng hiểu vì sao?!?
Đôi khi, mong một lần được lạc bước về miền kí ức, tìm trong năm tháng mong manh đời mình, đã bao giờ chạm đến những vì sao xa lắc?
Hương thời gian thảng hoặc trong gió... Ta gọi mùa qua bằng tiếng hát... Ta níu mùa xưa bằng những giấc mơ...
Rồi ta sẽ bước chới với, khi người khuất xa chân trời... Sẽ là ta, nhưng là một ta khác. Ta của ngày mai không bao giờ là ngày hôm qua dịu vợi. Không có người, ta vô nghĩa hanh hao...
Đi về phía mai sau, chới với những bước dài quạnh quẽ .. sẽ còn gì nếu không phải chính ta?
Thấp thoáng dáng yêu thương ngày mai... Đâu đó, xa mà gần, thực mà hư, chưa tìm thấy đâu có nghĩa là không bao giờ...!!!
Bước chân vào cõi thăm thẳm, đừng bao giờ để mình lạc lối...
Sẽ không lạc lối, vì ta còn có đường xưa để quay về... Còn có ngày tháng đã qua mà nương náu... Và còn hy vọng thắp sáng mai sau...
...
Nghe lại một khúc buồn ngày cũ... Đã thấy phôi pha!
No comments:
Post a Comment