[Lại lảm nhảm!]
Bây giờ đã là 14h. Quá nửa ngày cuối của cuối tuần rồi! Vậy mà, tôi vẫn còn đang hư đốn mình. Buông thả. Thả trôi. Lặp lại cái quy trình chán ngán của ngày hôm qua.
...
Sao mà chưa bao giờ như thời gian này, tôi mong muốn kéo dài thời gian cuối tuần ra vô tận đến thế. Chỉ ước mỗi sáng, mở mắt ra và tự hài lòng với chính mình: ừ thì hôm nay cuối tuần! Rồi lại thả mình ngay trở lại với cõi chiêm bao. Hay thức giấc thong dong tận hưởng khoảng thời gian không lo toan thật đáng yêu này!
...
Buông hết tất cả vào cuối tuần. Nhưng vẫn có quá nhiều thứ buộc mình không thanh thản.
...
Sao tôi không thể chọn một? Chỉ một để hết mình, để biết giá trị ngơi nghỉ, để thong dong tiếp tục yêu đời với niềm lạc quan cố hữu.
...
Chuyến này tôi lại về. Mà sao trong tôi - ngay từ bây giờ - đã chưa có khái niệm quay lại?!?
...
Lại sắp hết cuối tuần nữa rồi!
No comments:
Post a Comment