Saturday, November 15, 2008

Những dòng ngắn lảm nhảm trong đêm


Đêm im ắng

đến mức

tiếng quạt gió và hơi thở trộn lẫn

vẫn thấy mình

tách rời khỏi không gian

Bàn phím tối

Màn hình sáng lóa

Tay gõ đều ko thanh âm

Vẩn vơ

Viết những dòng không suy nghĩ

Rồi lại thức mình một nỗi băn khoăn

Đêm bao giờ cũng yên

Ngày khi nào cũng động

Mai thức giấc

Có bình yên nào sẽ chờ ta?

...

Phận cỏ gầy

lại chờ mùa bão nổi

Đong đưa sự mỏi mòn trông đợi

Ngày rồi có hóa đêm?

Đêm rồi có tan vô thường?

...

Đêm đổ bóng vào mắt nhìn

Muốn một giấc an

mà sao cứ bận tâm những rối rắm ngoài kia thềm cửa?

Lại có những âu lo mới

Lại có những trúc trắc mới

Cứ kéo ùa về trong đêm

Vì chỉ có đêm

Mới thấy lo âu trúc trắc rõ hình hài nhất

Lạ lùng!

...

Gõ phím đều tay

Những câu gọn lỏn chứa một miền tự vấn

Những câu ngắn

nối nhau

làm phím enter

cứ kêu lên lách tách

Muốn dẹp quách những vòng vo

cắt giản lược hết những bộn bề

phức tạp đời

thành một câu ngắn

Thế thôi!

...

Nhưng biết là

Cuộc đời không bao giờ là một câu ngắn

đơn giản vài từ

kết bằng một dấu chấm không vương vấn

mà dài vô tận

phức hợp nhiều vui - buồn, sướng - khổ

thất bại - thành công

hy vọng - tuyệt vọng

...

Đêm

Mắt nhíu lại thèm chăn êm nệm ấm

Vẫn cố cho tròn những câu ngắn mông lung

Người ta gọi là

Chuốc đa đoan đa sầu đa cảm vào thân

Ta biết là

Chỉ là tự chơi đùa chữ nghĩa chính mình

cho nhẹ nhõm...








No comments:

Post a Comment