Có gió chiều về xôn xao nhánh lá
Giấc mơ gầy
chợt thức những cành khô
Thu khẽ đi qua, chưa kịp lời từ tạ
Đông vội vàng cất tiếng mơ hồ...
Có nắng tàn ngày mong manh quá
Tím miên man chiều
tím cả lòng son
Nỗi nhớ nuôi tim bằng những điều xa lạ
Lớn thêm trong ta
những hao mòn...
Có bóng chiều buồn
cô đơn lắm
Nên người vội vã
trốn vào mơ
Nên lòng vội vã
tìm mua êm ấm
Dẫu biết chỉ là êm ấm giả vờ...!
Có nước mắt nào
không rơi mà nghe mặn đắng
Mùa nối gót mùa, cô đơn nối cô đơn
Ngày tháng nối dài thêm bao im ắng
Áo tình nhân xưa nay thêm vết phai sờn...
Có gió chiều về xôn xao nhánh lá
Giọt nước mắt mùa rơi đẫm lòng ta...
No comments:
Post a Comment