Đi qua những cơn mơ day dứt, biết mình lẻ loi…
Đắng lòng lắm, ngỡ là tuyệt vọng…
Nhưng rồi, ban mai vẫn về sau đêm tối. Mùa sang. Xanh lá. Mưa mát tâm hồn.
Tan hết mông lung, ta lại yêu đời quá thể!
Phía ngày mai còn nhiều nắng lắm. Xanh ngời. Và ta vẫn tin yêu cuộc đời. Dù thưa thớt tiếng cười…Dù phải quên!
Ta nhắc mình: còn nhiều thứ để trói mình về phía trước. Cần lắm tin yêu và hy vọng…
Mặc tình như những cánh bồ công anh bay theo gió…
Theo gió về mùa sau …
...
No comments:
Post a Comment