...
Monday, June 30, 2008
Chết
...
Friday, June 27, 2008
Bâng quơ
Đôi khi ta nhớ một sớm sương bay
Con đường mùa đông hàng cây lá đổ
Đôi khi ta thèm lang thang như gió
Đôi chân vô định về miền hư vô
Đôi khi ta hát lời hát nghêu ngao
Thương một vì sao giờ xa quá rồi
Đôi khi ta thèm nghe lời em nói
Dẫu biết bây giờ chỉ là xa xôi
Đôi khi mưa về ta thương ta ngu ngơ bài ca
Đôi khi đêm dài ta thương con đường xưa xa ngái
Riêng em đi về đôi chân bơ vơ trong chiều phai
Đôi khi cuộc tình ngỡ đã nhạt nhòa
Bỗng chợt về với xót xa…
Tuesday, June 24, 2008
Đối thoại ngắn
Sunday, June 22, 2008
Cái thằng tôi 23 tuổi
Friday, June 20, 2008
Phóng tác: Truyền thuyết về Quỷ Am Đường
Thursday, June 19, 2008
Ngoại tình hai tư - Một truyện ngắn lạ.
(Trang Hạ dịch)
***
Đàn ông ngửa đầu lên, đánh giá nhan sắc trước mặt.
Da trắng nõn, thân thể đầy đủ sức sống, một đôi mắt sáng biết nói ra thứ mình muốn.
- Nếu anh cũng thích em, em không ngại gì làm tình nhân của anh luôn!
Đàn bà không chờ đợi được, dù chỉ một giây, xỉa một câu, nôn nao chờ nôn nao quan sát.
- Anh yêu vợ!
Đàn ông kiên quyết.
- Anh yêu vợ? Yêu vợ cái gì? Vợ bây giờ? Già hơn vợ ngày cưới, biết đâu khọm rồi, chả ra hình người? Nếu không, sao chả bao giờ thấy anh mang vợ lên cơ quan?
- Sao em lại thích anh?
Đàn ông chặt đứt chuỗi lời cay cú của người ngồi bên kia bàn.
- Già dặn, từng trải, cử chỉ phong thái rất đàn ông, biết quan tâm người khác, rất nhiều rất nhiều.
Đàn bà vội vã khẳng định. Thở dài.
- Và anh rất khác bọn đàn ông quanh em. Anh đặc biệt!
Đàn bà nhìn thách thức.
- Thế em đã gặp anh ba năm trước chưa?
- Không biết. Không cần biết! Ngồi tù à?
Đàn bà môi cong bất cần.
- Ba năm trước, anh là một trong những thằng đàn ông tầm thường trong mắt em!
Đàn ông nheo mắt nhạo báng. Đàn bà tóm ly rượu quên làm dáng, mạch máu xanh lên cổ tay.
- Tốt nghiệp đại học quèn, nghề vặt, cả ngày uống rượu, tức tối! Đàn bà mình thèm thì nó không thèm mình, chỉ biết lấy đĩ ra trút cơn, thoả mãn có lần ngay trong sàn, bị công an tóm.
- Thế… sao…
Đàn bà hoài nghi, nhưng đàn bà bắt đầu háo hức.
Đàn bà dễ bị dụ vào cuộc tò mò như cuộc vui.
Mới hai tư, thèm trải đời, thèm được nếm, cuộc đời là cả một cuộc nếm.
- Vì cô ấy?
Đàn bà đoán và hờn. Mắt loáng lên bắt đèn, sáng lên một thoáng ánh mê li.
- Cô ấy dễ dàng nhìn xuyên qua, nắm lấy ẩn ức trong đáy tim. Dạy tôi rất nhiều điều trong đời.
Tự sự.
Rượu lặng im vành ly trên bàn.
- Cô ấy làm tôi không còn cay cú được thua, nhìn xa hơn, sống thiện hơn.
Chữ tôi buông vào cô đơn, như tự nói. Đàn ông tự nghe giọng mình.
- Hồi đó tôi sân si như một đứa trẻ con trước mặt cô ấy, có lẽ, tôi nhìn cô ấy giống cách em đang nhìn tôi: Lạ. Kiêu ngạo. Và bất trị.
Đàn bà vội vã cụp mi xuống. Ngón tay bỗng dưng.
- Tôi nghe cô ấy, tôi chấp nhận hiện thực, tôi cố gắng để tôi đừng rơi vào trong vô vàn.
Khó hiểu, ra vẻ hiểu, ngắm ngón tay. Đường gân xanh giống ai hai tư? Nếu là tình nhân, hẳn sẽ rất êm và đau?
Đàn bà hỗn loạn cảm xúc.
- Cuối năm đó, tôi đổi việc tốt hơn, chúng tôi cưới nhau. Hai người, một giường, nhà rỗng toang, cưới một năm mới mua được nhẫn cưới.
Đàn bà lén nhìn tay đàn ông. Tay trái trong bóng tối tay phải.
Dường như thêm chỗ ngồi bên quầy bar rộng mênh mông. Một hơi thở nhẹ trong suốt.
Hoặc chỉ là tưởng tượng, đâu ai ngồi chỗ trống bên đàn ông? Đâu có gió thổi trong bar chật.
- Rượu nhiều, thân thể mệt, tối nào cô ấy cũng đun cho tôi bát canh dưỡng sinh uống trước khi ngủ. Suốt đời tôi sẽ không bao giờ quên mùi vị đó.
Đàn ông độc thoại. Đàn bà nhắm mắt. Cái mùi vị đó, thân thể mệt, rơi vào trong vô vàn.
- Mười giờ rồi!
Lần đầu tiên đàn ông mỉm cười với đàn bà.
- Em ạ, tôi không bao giờ, tôi không thể, làm điều gì không phải với cô ấy!
- Em thua rồi!
Đàn bà chua chát, cười mỉm miệng.
- Nhưng khi bằng tuổi cô ấy, em sẽ còn đáng kể hơn!
Đàn bà tự an ủi mình.
- Đúng, lúc đó em sẽ có một người đàn ông hơn anh nhiều! Canh nguội mất! Anh tiễn em!
Chữ “anh” buông ra tự tại.
- Không cần, em tự về! Anh về sớm với cô ấy đi!
Đàn bà thành thật nhắc.
Đàn bà quay lại một lần nữa dưới ánh sáng nhiều màu hỗn loạn. Hai tư run rẩy:
- Cô ấy đẹp chứ?
- Ừ, rất đẹp!
- Em ạ, đã người con gái thứ bao nhiêu rồi.
- Em ạ, anh biết nhiều người thích anh.
- Em ạ, rồi sẽ có ngày anh sa ngã mất.
- Em ạ, chỉ có em nhìn thấy nước mắt anh.
Giọt nước mắt lăn ra trong căn phòng rỗng.
Một giọt nước mắt trên thiên đường cũng đã rơi.
Nghe nói, những người đã chết trong hạnh phúc thường làm mưa xuống ấm áp.
Monday, June 16, 2008
Viết cho Cha nhân Father's Day
Từ nhỏ đến lớn, nói hơi vô tâm, tình cảm tôi dành cho cha lúc nào cũng ít hơn dành cho Mẹ. Không hiểu vì sao! – Cũng có thể đúng như người xưa thường nói: con gái gần Cha, con trai gần Mẹ - con trai thì quyến luyến và gắn bó với Mẹ nhiều hơn!
Sunday, June 15, 2008
Yesterday &... Saturday morning
Saturday, June 14, 2008
Mơ & Thực
Wednesday, June 11, 2008
Dường như trong hoang vắng, bỗng thương cuộc đời...
Monday, June 9, 2008
Hot Sunday
Friday, June 6, 2008
Nhạc Teen & Trưa không bình thường.
Thứ nhất tui phải nói ngay là tui không phải oán ghét hay thù hận gì mấy bài nhạc Tin Tin, cũng như các ca sởi nhí nhảnh. Chẳng qua là … không chịu được thế thui.
Không hiểu seo là có những bài hát Teen , mỗi lần nghe là cho tôi một cảm giác … khó tả. Thú thực là không thể hiểu vì sao, nghe những bài hết sức nhí nhố hô hố, là trong người tui nó cứ … rạo rực một cảm giác muốn .. đâm chém hay úynh đập ai đóa ( Bịn thiệt gòi! ). Nghe một bài hát mà cứ như tui đang chịu đựng một sự hành hạ từ thể xác tới tinh thần một cách cực kỳ kinh dzị!!!
Mà tui cũng mắc cái bịnh kỳ quái. Cứ hễ nghe giới thiệu quẳng cáo một bài Tin Tin nào đóa hay lém, tuyệt dzời (theo gu của mấy pé teen và mấy pác vờ-làm-tin) thì thể nào cũng phải lùng cho bằng được, để có thể vừa thưởng thức vừa … chửi và trải nghiệm cảm giác: Căng thẳng tột độ, máu nóng dâng cao(éc éc..)
Tui tự nhận sức chịu đựng của mình khá kém. Nên không dzám thách thức bản thân. Con người bị ép tâm lý, dồn đến bức bách, dzễ Khùng lên và làm những điều đáng sợ (mà phẩm giá một con người hoành tránh như tui thì ko nên và chẳng nên như thế tí nào!). Chính thế mà, chưa bao giờ tui … can đảm nghe hết trọn vẹn 1 bài hát kỉu Tin Tin. Em sợ …
...
Vậy mà hum nay - nói chính xác là khoảng từ 15h15’ – tui đã có 1 hành động cực kỳ bản lĩnh và mang đậm tính “vượt lên chính mình”, đó là” chơi nguyên 1 series nhạc Teen để relax (Mình hâm thật!). Hành động đáng ngưỡng mộ đến nỗi con pé Cathy bạn thân tui, khi nghe tui rủ .. cùng “chơi dại” chung thì đã cảm thán là:”Hành động dzũng cảm của mày xứng đáng để cho mày … tự chít 1 mình!” Éc éc…
Và đây cũng chính là lý do mà tui gọi trưa nay – Trưa ko bình thường!
Nói dzông dzài, nói dzai nói dzở.. chỉ để túm quần lại mà nói là: “I hate Teen-pop vớ vẩn!”. Công bằng mà nói, nhạc đã ghi rõ rành rành là : phục vụ cho Tin Tin, mà những đứa như tui – Teen over – bày đặt bon xờ chen, nge roài bình loạn, thiệt, bụng làm dzạ chịu!
...
Nhưng mờ, nói đi cũng phải nói lại, Nhạc Teen ko chỉ toàn nhạc nhảm (Phải nói ngay kẻo thiên hạ or giả có pé Teen hay mấy pác-vờ-làm-tin nào nhảy vô đây thì … mức độ thương vong của em sẽ nhẹ bớt!) Sự thực là, có khá nhiều bài hát kiểu teen với ca từ nhẹ nhàng, duyên dáng và giai điệu dễ chịu, cũng gieo vào lòng nhiều cảm xúc bâng khuâng. Và cũng có những ca khúc, lời ca giản đơn mà ý nghĩa lại sâu sắc nhẹ nhàng (những trường hợp nài tui thấy hơi bị … hiếm!)
...
Túm quần một lần nữa mà nói là… Rảnh, ở không, nên vít một entry nhảm nhí dzớ dzẩm thế thui. Chứ thiên hạ thì Teen chiếm đại đa số, nhạc Tin Tin vẫn nhan nhản và ca sởi Tin Tin thì vẫn hot hit, “thăng cấp” dzù dzù với lượng Fan hâm mộ (hâm nhìu hơn mộ) đông như pọ. Và một thực tế phũ xờ phàng là, qua chiện nài, chiêm nghiệm lại mới thấy, hóa ra mình già mất rồi! Già nên ko thể hòa điệu cùng “bọn trẻ”, ko hỉu Teen bi giờ hát gì, khoái gì. Thiệt bụng là thấy hơi … chạnh lòng!
Thêm một cái nữa là, nếu ai ai cũng như tui (hay số lượng ko ít những người bạn tôi biết) thì chéc mấy pé ca sởi Tin Tin sẽ … giải nghệ ngay khi mới lăm le … nhú thành Sao. Vậy thì tội quá, show biz Việt lèm seo phát triển đc hoành tráng như bi giờ chứ. Đúng ko nè?
...
Hum trước có vô tình đi koi một show, có một anh chàng Hot-boy-singer làm chao đảo bao nhiêu trái tim pé gái (dưới 18 tuổi). Thía mà, he bước ra sân khấu, hát múa quay cuồng, làm đủ trò, cũng chỉ nhận được sự bình phẩm của tui & mấy người bạn là: “Thằng này … bệnh!” Hơi tế nhị 1 chút, tụi tui chỉ dzám gọi cậu ấy là Quần Đỏ - một nik name cực hot.(cậu ấy mà bít chắc khóc thét lên vì sung sướng)
Túm quần lại mà nói … lần cúi cùn: Trưa nay tui ko bình thường thiệt! Rảnh ghê ta ơi, bàn tán chiện tầm phào!
Forget it all, Jera!
Thursday, June 5, 2008
Mùa lại xanh!
...
Monday, June 2, 2008
Entry for 01/06 - Hồn nhiên
Những nụ cười hồn nhiên là cội rễ của hòa bình và hạnh phúc. Tự dưng nhớ lời một bài hát: "Thật tuyệt vời biết bao khi thế giới quanh ta trẻ lại, nụ cười luôn nở trên môi..."
Cô giáo văn cấp 3 tôi từng nói: Thế giới từ lâu đã mất đi lòng tốt hồn nhiên. Cần lắm ...
01/06 Chúc mừng những hồn nhiên của cuộc sống. Và nguyện cầu cho tất cả mãi giữ hồn nhiên...