Saturday, March 7, 2009

Đêm mây trôi thấp



Đêm qua đón gió ngoài ban công nhà, trong giai điệu réo rắt của Don't cry Joni từ headphone chảy xuôi vào tâm trí, thoáng ngỡ ngàng vì sáng bừng những đám mây trắng như bông - mềm mại trôi lững lờ trên nền trời xám tối. Mây trôi rất thấp. Đến độ tưởng chừng như chỉ cố với một chút xíu nữa thôi, là tay ta có thể chạm vào khối bềnh bồng trắng muốt mong manh kia.

Cái cảm giác lạ lùng trỗi dậy mạnh mẽ trong ta: Phải chi mình được an lành thả mình trên những đám mây ấy, trôi về miền hôm qua không gợn đục. Trôi về những ngày gió xanh, tuổi luôn thích mình làm cánh chim bay, hay hóa gió. Trôi về những chiều nắng trong, thuở chưa biết phiền muộn âu lo có màu sắc thế nào. Trôi về những đêm ngây ngô nằm trên sân ngắm sao trời hấp háy ánh mắt duyên xinh. Hay ngắm những đám mây tối rồi còn lạc bước, chưa kịp trôi về nếp gia đình.

...

Nhắm mắt lại, rồi mở ra. Vẫn là ta của đêm mây trôi thấp. Don't cry Joni dìu dặt những nốt nhạc cuối cùng.

No comments:

Post a Comment