[Summer time | anderton | deviantart.com]
Nửa khuya, lục tìm những folder cũ, xem lại ít ỏi một vài hình ảnh đủ để nhớ từng khuôn mặt thuở ấy, và mặc mình chìm trong ký ức tháng ngày xa mờ. Lẫn đâu đó dường như vẫn còn dư vị của những buồn vui đã từng. Bỗng nhiên, muốn nghe lại Those were the days của Mary Hopkin da diết.
Thì tìm nghe.
Rồi chẳng hiểu vì sao, thấy mình muốn bật khóc.
...
Just tonight, I stood before the tavern
Nothing seemed the way it used to be
In the glass, I saw a strange reflection.
Was that lonely woman really me?
Those were the days, my friend
We thought they'd never end
We'd sing and dance forever and a day
We'd live the life we'd choose
We'd fight and never lose
Those were the days, oh yes those were the days...!
Through the door, there came familiar laughter
I saw your face and heard you call my name
Oh my friend, we're older but no wiser
For in our hearts, the dreams are still the same...
Those were the days, my friend
We thought they'd never end
We'd sing and dance forever and a day
We'd live the life we'd choose
We'd fight and never lose
Those were the days, oh yes those were the days...!
...
muốn bật khóc chi, khóc đi, cho zui anh :)
ReplyDeletethôi em, ủy mị tới đó dừng lại là được rồi, kẻo over ;))
ReplyDelete