Wednesday, March 16, 2011

Mùi của cảm giác


[you smell | kudrett | deviantart.com]

Tôi khá nhạy cảm với mùi. Dĩ nhiên ở đây chỉ bàn đến những hương thơm. 

Tôi thường lưu giữ chúng bằng cảm giác, nhất là đối với những mùi đặc biệt có ý nghĩa hay gắn cùng một điều gì đó tôi không muốn quên. Cũng có đôi khi, không phải chủ tâm, nhưng cả những thứ mùi nhắc nhớ buồn bã, hay những khoảng tối đã qua cũng được tôi nhớ hết thảy. 

Lưu giữ bằng cảm giác, nghĩa là, khi bắt gặp một mùi hương quen, trong tôi có thể gọi dậy thứ cảm giác gần như vẹn nguyên và sống động như chính cảm giác mà trí nhớ ghi dấu. 

Như mùi đất sau mưa thường kéo tôi về những trưa mùa hè thiếu thời với ngôi nhà tập thể cũ sờn, trận tắm mưa đã đời và tô cơm nguội mắm cá linh tới tận giờ chưa thể nguôi lòng ưa thích. Như mùi hoa lài trắng thơm bừng luôn nhắc tôi nhớ về ông ngoại, mảng sân nhỏ và ấm trà nồng nàn những sớm tinh mơ. Như mùi xà bông cục giờ đã rất ít người dùng, mãi còn đọng lại nơi khứu giác tôi cả hình ảnh tháng năm cơ cực và đôi bàn tay gầy gò của mẹ luôn ủ đầy thứ hương mát lành lạ lùng đó. 

Những mùi hương làm mềm lòng.

Và cả những mùi của những con người tôi yêu thương. Những mùi tạo nên sự phức cảm khó kiểm soát. Khi cạnh bên, chúng sẽ làm tôi không sao ngăn cảm giác muốn vòng tay ôm lấy, muốn được tận hưởng hết từng khoảng thơm trên cơ thể người. Khi xa xôi, chúng lại chính là nguồn cơn của những nhớ mong khó dứt dễ dàng, nếu vô tình tôi chạm phải thứ mùi hương tương tự ngẫu nhiên từ đâu đó. 

Những mùi hương làm nhịp tim trở nên bất thường.

...

Trong chưa đầy một tiếng đồng hồ chiều nay khi dạo quanh siêu thị, tôi bị nhấn chìm đến hai lần bởi thứ mùi hương như thế. Làm tái hiện trong tôi rõ rệt nỗi lâng lâng như khi đi bên cạnh một người giữa phố chiều nhiều gió, và cảm giác không sao nói hết thành lời khi ngồi sau lưng một người. 

Khiến tôi thấy mình ủy mị.

...


1 comment:

  1. thề là đã hơn 1 lần em muốn viết 1 entry thế này...
    anh làm em nhớ mùi xà bông táo hồi đó hay gội đầu, mùi khói người ta đốt rơm rạ, mùi thơm của những thứ hoa nở vào ban đêm, và cả mùi mồ hôi của những con người yêu thương hoài mà không hết.

    ReplyDelete