Wednesday, September 10, 2008

Đi tìm ngày không vội vã...



Đêm.

Vội vã trôi dạt phố mưa tìm về gác nhỏ. Vội vã bữa cơm tối. Vội vã giấc ngủ vùi xen lẫn mùi đời còn hây hẩy. Vội vã cơn mộng mị xanh xao.

Sớm.

Vội vã thức giấc cuốn mình cùng ngày mới. Vội vã trốn tránh giấc mơ đêm qua còn nhói buốt lòng. Vội vã vòng xe trong muôn người vội vã.

Trưa.

Vội vã bữa cơm chán đến không còn biết mùi vị. Vội vã giờ nghỉ trưa chóng vánh không chứa nổi giấc an nhiên. Vội vã tiếng lách cách bàn phím chạy mệt nhoài theo plan, theo event, theo project...

Chiều.

Lại vội vã phố, xô đẩy nhau tìm chốn an trú. Vội vã cơn nắng tan, vội vã cơn mưa rào chợt ghé. Vội vã chiều cũng lụi tàn, vội vã đêm hoang hoải đầy lên.

Rồi lại đêm.

Cứ thế. Ngày nối ngày, tháng nối tháng, thời gian vội vã xô nhau cho hết nẻo đời xoay vần bất tận. Con người vội vã xô nhau cuốn trong vô thường. Ta muốn đi tìm một ngày không vội vã. liệu có hay không?

Có chứ!

Hôm qua, mới có một ngày thực sự không vội vã. Sốt đột ngột, nằm dài như mèo chết. Bỏ mặc hết vội vã đời ngoài kia.

Nhưng con tim vẫn đập gấp gáp. Vội vã cơn ngủ mê, chập chờn vực dậy bản thân. Vì... còn quá nhiều vội vã đợi ta, nếu nằm yên một ngày không vội vã, thì những ngày mai - rất gần - sẽ vội vã hơn nhiều!

Lại vội vã đi hết đường mình... Vội vã đi tìm ngày không vội vã...



No comments:

Post a Comment