Saturday, September 6, 2008

Có những chiều thành phố mưa bay...


Mưa bay ngoài khung kính. Lại một chiều thành phố mưa. Cứ mưa, lòng lại miên man...

Đã bao nhiêu chiều như thế, có khi để tâm, có khi lơ đãng... Mưa vô thường lắm nên đâu có về lúc mong chờ. Chỉ ngẫu nhiên vài giọt lạnh buốt lòng. Có hẹn hò với mưa đâu, mà sao mưa cứ về là lại gọi trong ta nhiều vẩn vơ suy nghĩ...

Lười. Chẳng muốn làm việc, play ca khúc này, thấy hợp cảnh làm sao!


Có những chiều thành phố mưa bay
Công viên buồn tượng đá cũng buồn
Chân đi tìm tuổi hồng sa mạc nắng
Câu kinh giáo đường ngày tháng trút đau thương

Có những chiều thành phố mưa bay
Thương em gầy giọng hát đêm dài
Nghe hơi thở chạnh lòng khơi niềm nhớ
Môi răng mắt đỏ mòn mỏi theo đợi chờ

Cuộc tình đó đã khuất xa tầm tay
Tiếng hát em còn đây tơ vương lệ thấm đầy
Hồn còn say men ái ân chiều ấy
Bóng dáng em còn đây đã khuất sau trời mây

Em đi rồi thành phố hôm nay
Mưa giăng đầy lạnh buốt đêm ngày
Em đi rồi kỷ niệm xưa còn đấy
Em đi mất rồi còn nhớ chăng tình này?


No comments:

Post a Comment