Tuesday, February 12, 2008

Vỗ về giấc mơ



Đêm yên vắng. Tự play cho chính ta một khúc hát dịu dàng. Không lý do gì. Không tâm trạng gì. Chỉ là... muốn lặng im lắng nghe - giai âm như từng làn gió khẽ khàng ve vuốt, mơn man tâm trí... Vỗ về chính tâm hồn đang rong rêu niềm vui nỗi buồn xen lẫn. Khó hiểu. Khó lý giải.

"Em là cô bé thơ, mãi đi tìm một bờ cát mơ..."

Ta không còn thơ bé, nhưng ít nhất, cũng là một kẻ biết & thích mông mơ. Ta cũng đi tìm một bờ cát mơ cho riêng mình.

Tự mình biết chính mình. Khi nỗi cô đơn thấm sâu đến tận từng ngõ ngách tâm hồn, thì Giấc mơ là liều thuốc diệu kỳ nhất!!! Vỗ lòng trước mưa gió. Ấp ủ niềm tin trong đêm tối.


No comments:

Post a Comment