Giọt càphê ngủ quên trong mái tóc
Ướp nồng nàn hương đêm
Ta tìm nhớ - mà lại quên
Một mình ngồi trong bóng tối!
Đêm vắng không nụ cười tiếng nói
Mình ta và bàn phím lặng câm
Mình ta và hàng vạn dòng net lướt nhanh
Vơi chút cô đơn khi tìm được một bạn chat
Vơi chút lẻ loi khi play cho mình vài bài hát
Mà vẫn mông mênh...
Đêm. Gió nhẹ tênh
Khẽ lướt qua chấn song khung cửa sổ hé mở
Mang se lạnh trần gian nhiều ấp ủ
Sưởi cho tim mình bớt lạnh nỗi cô đơn
Lạ thay!
Đêm kéo dài vô tận bằng những cú miết tay
click chuột
Âm thanh phím gõ đều như tụng niệm
Kinh cầu nguyện
của những tâm hồn trống rỗng
chính là ...
... Đêm!
Ta ngồi quên hết thế sự đảo điên
Cuốn mình vào màn hình trước mắt
Như bước chân vào vòng xoay được - mất
chỉ tuỳ thuộc vào connect có tốt hay ko?!
Lướt net đêm tìm thấy hàng vạn kẻ trống không
Cũng như ta
tìm chính mình
mà lại mất!
Sa chân vào cám dỗ bể đời ba đào chất ngất
Sợ. Nên đành trốn với đêm...
Ngày mai - biết là nắng vẫn sẽ lên
Sóng bao la mấy cũng xa bờ mất dấu
Đêm vô biên mấy cũng không thể nào cất giấu
hết trái tim người!
Ta ngồi. Im lặng. Chợt nhoẻn cười
Thấy ta hư vô trong hoang mang đêm tối
Mà vẫn thiết tha vì một tiếng chim xuân tới
Báo hiệu nắng sẽ hồi sinh...
Trốn mình. Đêm tối. Và quên
Càng thấm sâu nỗi cô đơn. Đến... bật khóc!!!
Có đốt hết mình trong đêm thành thiêu thân bạc số
Chẳng thể bằng một ngọn nến - dẫu thắp dưới mặt trời!!!
Đêm
không lời
Chỉ có ta là muốn nói
Những lời mộng mị
không sắc - không màu
không đầu - không cuối
như Đêm!
No comments:
Post a Comment