...
Giá mà được chết đi một lúc
chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
lên thiên đường sợ chả gặp ai...!
Giá mà được chết đi một lúc
tỉnh dậy xem người ta khóc hay cười
và xem thử mình sẽ cười hay khóc
làm ma có sướng hơn làm người?
Giá mà được chết đi một lúc
nằm im cho cuộc sống nhỏ tuôn trào
nếu người ta tống ngay vào nhà xác
cứ thế mà chết cóng cũng chẳng sao.
(Nguyễn Thế Hòang Linh)
...
Đôi lúc, giữa cuộc đời mệt nhoài những vướng vấp, u phiền, tự nhiên... lại ao ước quái gở, ngô nghê "Giá mà được chết đi một lúc / chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài". Chết một lúc. Trống rỗng. Vô ưu. Vậy chắc là phải thanh thản lắm... bình yên lắm... ! Nằm im. Nghe cuộc sống nhỏ tuôn trào. Thử suy tư thói đời xem đen hay trắng. Thử ngẫm nghĩ lòng người xem đục hay trong. Để biết mình sống đã đầy hay vơi cạn. Để biết mình khóc - cười hay người cười - khóc vì ta?! Giá mà chết đi một lúc... Nhưng chỉ là, chết một lúc thôi! Vẫn phải tỉnh, phải sống. Vì đời còn bao nhiêu việc phải làm, bao nhiêu điều đáng trông đợi và bao nhiêu niềm hân hoan đáng tận hưởng. Phải vậy ko?
Thèm chết đi một lúc để hoàn tòan bình yên. Nhưng nẻo đời còn dài vô tận. Ấy chỉ là trốn tránh. Là đào huyệt tâm tư, lánh phiền trốn muộn. Thế thì, đâu phải là cách sống tích cực nhất!
Thèm chết đi một lúc. Để biết mình vẫn sống, và còn phải sống.
Chia sẻ bài thơ này với bạn tôi, với chính tôi và hết thảy những ai, còn biết yêu lắm đời này - dẫu đôi lần tuyệt vọng, nản lòng.
...
Đôi lúc, giữa cuộc đời mệt nhoài những vướng vấp, u phiền, tự nhiên... lại ao ước quái gở, ngô nghê "Giá mà được chết đi một lúc / chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài". Chết một lúc. Trống rỗng. Vô ưu. Vậy chắc là phải thanh thản lắm... bình yên lắm... ! Nằm im. Nghe cuộc sống nhỏ tuôn trào. Thử suy tư thói đời xem đen hay trắng. Thử ngẫm nghĩ lòng người xem đục hay trong. Để biết mình sống đã đầy hay vơi cạn. Để biết mình khóc - cười hay người cười - khóc vì ta?! Giá mà chết đi một lúc... Nhưng chỉ là, chết một lúc thôi! Vẫn phải tỉnh, phải sống. Vì đời còn bao nhiêu việc phải làm, bao nhiêu điều đáng trông đợi và bao nhiêu niềm hân hoan đáng tận hưởng. Phải vậy ko?
Thèm chết đi một lúc để hoàn tòan bình yên. Nhưng nẻo đời còn dài vô tận. Ấy chỉ là trốn tránh. Là đào huyệt tâm tư, lánh phiền trốn muộn. Thế thì, đâu phải là cách sống tích cực nhất!
Thèm chết đi một lúc. Để biết mình vẫn sống, và còn phải sống.
Chia sẻ bài thơ này với bạn tôi, với chính tôi và hết thảy những ai, còn biết yêu lắm đời này - dẫu đôi lần tuyệt vọng, nản lòng.
No comments:
Post a Comment