(c) poster phim "Tháng năm rực rỡ" (2018).
Tôi không khóc khi xem "Tháng năm rực rỡ".
Tôi cũng không hẳn tìm thấy chính mình trong phim.
Nhưng, không có nghĩa tôi không đồng cảm, không bị lay động.
Lay động, theo kiểu như một kẻ trưởng thành thất bại, vẫn đang dò dẫm trên bước đường lẻ loi mờ xám, rồi một hôm bỗng nhặt được cuốn nhật ký của "những cô gái có tuổi trẻ đáng yêu nhất trên thế giới này". Và nhờ nó, mà được diễm phúc đặt chân trở lại vùng đất rực rỡ thanh xuân.
Nơi có bầu trời trong xanh như mắt người mơ mộng, có nắng chiều miên man nhuộm vàng tuổi dại, có cả đôi ba cơn mưa sầu lo vô cớ, hay thảng hoặc những nỗi đau đầu đời.
Nơi có những cô bạn hoa niên chẳng khác mấy nhóm Ngựa Hoang, với nàng thì gai góc mà trượng nghĩa, nàng thì điệu đà mà nhân ái, nàng thì đanh đá mà hồn nhiên, nàng thì kiêu kỳ mà sâu sắc...
Nơi có những niềm vui thuần hậu, những u buồn vô tư, những hoài bão viển vông mà tha thiết, những hứa hẹn ngây ngô mà chân thành...
Nơi có những bàn tay chưa kịp nắm. Nơi có những câu thơ chưa trọn lời. Nơi có những nuối tiếc in hằn mãi mãi.
Nhưng cũng là nơi vĩnh trú của những điều đẹp đẽ và quý giá nhất. Nơi mà khi quay về, nhìn lại, người ta chỉ biết mỉm cười an nhiên, mặc kệ hiện thực có bẽ bàng, chua cay, và xót xa đến mấy.
Vì thế, tôi đã không khóc khi xem "Tháng năm rực rỡ", ngay cả ở những phân cảnh buồn thương nhất. Tôi chọn cách đặt tay lên ngực, nghe nhịp tim mình, và để mặc tâm trí đưa tôi đi thật xa... Ngược về quá khứ, hoặc tiến đến tương lai giả định - ngày nào đó có thể tôi của tuổi 40s, 50s tình cờ trùng phùng bạn bè cũ, ai cũng đã đi qua những bão giông riêng mỗi người, ngồi lại kể nhau nghe chuyện trường chuyện lớp chuyện buồn chuyện vui chuyện tuổi xưa chúng mình...
Cảm giác của tôi sau khi bước ra khỏi rạp, có vẻ tương tự như hồi "Cô gái đến từ hôm qua", thấy nhẹ lòng, và dễ chịu. Một bộ phim cho mình "được" như thế, thì cần chi phải đánh giá hay hay dở? Và cần chi phải hỏi: Có đáng xem không?
...
P/S 1: Review của kẻ chưa xem bản gốc "Sunny" và không mang trông đợi hay so sánh nào vào rạp.
P/S 2: Dàn cast quá chuẩn, ai cũng tròn vai; nhưng gây bất ngờ cho mình là Hoàng Yến Chibi - vì quá tự nhiên, đáng yêu & Jun Vũ - vì quá thần thái, quá quá quá đẹp!!!
P/S 3: Bài "Đánh rơi nụ hôn" (Đức Trí sáng tác) Hoàng Yến Chibi cất giọng ở phân đoạn thất tình thực sự là rất rất rất... "lụi tim". Đến mức, lấn át cả main soundtrack "Rực rỡ tháng năm" phát lúc credit của Mỹ Tâm - dù bài cũng hay không kém. Chờ bản full của cả hai.