Chiều ở quê Nội.
Trời sau mưa, gió trong và mát. Ven sông, tiếng nước đập nhẹ vào bờ đê xào xạc. Ngoài ruộng, bên thửa lúa vàng trĩu bông oằn mình đong đưa, bên thửa vừa gặt đang đốt đồng sực nồng khói ấm. Mùi khói, mùi đất, ngai ngái thân thương.
Ráng chiều kéo từng vệt cam sẫm phía xa chân trời. Lác đác vài tia nắng mỏng sót lại trên mấy chạc cây. Hàng dừa dọc đường thôn đổ bóng nghiêng héo hắt. Một bầy chim chấp chới bay về hướng cửa sông.
Mây dần xuống thấp. Bóng chiều loang nhè nhẹ.
Nhà ai vừa sáng đèn, chái bếp nghi ngút mùi cơm tối. Bà lớn giọng gọi cháu, mẹ í ới kêu con. Xen lẫn tiếng túc tắc ai đó lùa gà về chuồng. Trước cổng ủy ban xã, loa phát thanh thình lình hát váng lên điệu nhạc hiệu quen thuộc, lâu thiệt lâu rồi mới lần nữa được nghe. Bài hát quê hương.
Trên đường trở về, ngồi sau lưng xe và nói chuyện đông chuyện tây với cha, nhìn và ngắm từng 'bức họa đồng quê' - còn may, chưa hoàn toàn bị cái gọi là 'nông thôn mới' đánh đổ - bất giác thấy nhớ những chuyến đi tuổi nhỏ, thấy muốn quay lại thời con nít con nôi bày đặt học đòi... làm văn tả cảnh, thấy nỗi niềm quê quê sến sến ngập ngụa ở trong lòng.
Ai biết được, những xúc cảm linh tinh lang tang kiểu như vầy, liệu mai này, có còn không?
...
* hình tìm trên mạng, vì chiều mải mê quên cả chụp.
No comments:
Post a Comment