"Tôi vẫn có nỗi ám ảnh mơ hồ về một buổi sớm mai trời se lạnh, mưa rả rít rơi. Một ngày không công việc, không điện thoại, thời gian là vô nghĩa vì ta có nhau là thế giới đã quá đủ đầy. Niềm hạnh phúc lan trong từng thớ thịt, nhưng đâu đó vẫn nhói lên niềm tiếc nuối, nỗi lo sợ rằng chẳng biết ngày hạnh phúc sẽ kéo dài được bao lâu. Thứ âm nhạc không thể bị ảnh hưởng bởi thời gian cứ rỉ rả phát ra từ chiếc loa nhỏ bên tường “Điều hoang đường nhất là tình yêu em dành cho anh, đã lâu rồi, xa rồi, vẫn còn ánh lửa chưa dứt gọi mời...”
Bởi vậy người ta mới nói cuộc sống này là nhị nguyên: có ngày thì có đêm, có sinh thì có tử, có nóng thì có lạnh, có vui thì có buồn… nên khi đón nhận hạnh phúc thì ta cũng phải chuẩn bị tinh thần cho những nỗi buồn sẽ đến. Hiểu được quy luật của cuộc sống là cách ta cùng nhau vượt qua khó khăn đến từ khách quan lẫn chủ quan của mỗi người. Con đường mưu cầu hạnh phúc không dễ, nhưng không có nghĩa là không thể, miễn bên anh vẫn còn có em."
(c) photo & text by Tam Bui Photography
No comments:
Post a Comment