(c) photo by Tatyana Tomsickova
Ở phía cuối một ngày dài
người ta cần gì cho mình?
Bữa cơm ấm trong nếp nhà yên, thân thuộc
hay góc quán lẻ loi, chỉ mình và khói thuốc?
Những cuộc vui bất ngờ như món quà không báo trước
hay giản dị một cái ôm quen,
nhưng, đủ nghe tim mình sướt mướt:
“Ta đã về nhà!”?
Ở phía cuối một ngày dài
khi ánh đèn vàng thắp nỗi nhớ thiết tha
vòng xe nối vòng xe theo nhau trôi trên phố...
Cái người ta cần là một bến đỗ
- nơi có thể vứt hết sau lưng mọi ưu tư, sầu khổ
nép vào nhau qua cơn giông tố
Dù biết hôm sau
lại sẽ là một ngày dài...
Ở phía cuối một ngày dài
đôi khi, người ta cần một cơn say
bên chén rượu đắng, nhưng nồng mùi tri kỷ
Cần một cái chạm ly
cho quên mất tháng hạn, năm cùng, mọi điều lo nghĩ
Cần một trận cười vang
rôm rốp tiếng yêu đời...
Ở phía cuối một ngày dài
nói trắng ra
người ta cần hơi thở con người
Để nhận ra bản thân còn tồn tại
Để nhận ra
vì cái gì mà chúng ta phải đi mãi,
đi mãi
cho đến hết đời dài...
Ở phía cuối một ngày dài
ai lại chẳng cần ai?!
...
Xuất bản tập thơ sure bán chạy hơn NPV nha cưng!
ReplyDeletedù nge sực mùi động viên nhưng vẫn thấy cưng quá ah :")
Deletenói giỡn chớ, mấy vụ xuất bản này nọ phải "hợp thời" nữa mày ơi! :D ko phải ai cũng mần nhà-thơ-best-seller đc như a Việt đâu nhoa ;)