Sáng ngày đầu năm này, thức giấc trong khách sạn ở Quy Nhơn, nhấn điện thoại tắt chuông báo thức mới sững người nhìn con số 01/01/2010 hiển hiện ngay giao diện chính, tự buông trong đầu một tiếng thảng thốt: Năm mới rồi!
Rồi cũng buông mình vào những cuộc vui, hưởng cho trọn kỳ nghỉ sau ngần ấy trông đợi, sắp xếp. Cũng không màng ngày tháng năm nào.
Về lại Sài Gòn, online mới thấy bè bạn cũng đang cúi đầu đong đếm thời gian, người hân hoan tiễn đưa năm cũ - đón chào năm mới, người an nhiên đợi những dự tính tương lai, người ngậm ngùi tiếc nuối những dở dang đã qua. Mấy thoáng, ta cũng tự hỏi chính mình: Buồn vui gì khi đã đang ở trong lại một năm mới đời mình?
Rồi cũng phớt lờ khi tiếp tục cuốn vào những lo toan vụn vặt, những bộn bề đời phải đối mặt, không thể trốn, không thể khác. Cũng không thèm bận tâm ngày vui hay tháng buồn.
Nhận ra mình đã lớn thêm rất ít trong suốt một năm 2009 đằng đẵng vừa nói lời từ tạ mới nhẹ nhõm mà xa xót làm sao. Những trải nghiệm, những va vấp, những ngọt - đắng, những may - rủi, những bại - thành... tôi giữ trong tâm tư - một đúc kết riêng cho những khi tôi lại yếu mềm, nhược chí sẽ đem ra để tự nung lửa vào lưng mình. Để mà đổi khác, mà né những vết đường mòn, mà tỉnh táo đi tiếp, xa hơn.
Tự hứa chỉ một điều duy nhất cho năm mới này: Mình phải thực sự lớn đúng với mình. Vậy thôi, mà sẽ là cả một hành trình từ 01/01/2010 đến 31/12/2010 đang đợi kiểm chứng.
Chào 2010!
Rồi cũng buông mình vào những cuộc vui, hưởng cho trọn kỳ nghỉ sau ngần ấy trông đợi, sắp xếp. Cũng không màng ngày tháng năm nào.
Về lại Sài Gòn, online mới thấy bè bạn cũng đang cúi đầu đong đếm thời gian, người hân hoan tiễn đưa năm cũ - đón chào năm mới, người an nhiên đợi những dự tính tương lai, người ngậm ngùi tiếc nuối những dở dang đã qua. Mấy thoáng, ta cũng tự hỏi chính mình: Buồn vui gì khi đã đang ở trong lại một năm mới đời mình?
Rồi cũng phớt lờ khi tiếp tục cuốn vào những lo toan vụn vặt, những bộn bề đời phải đối mặt, không thể trốn, không thể khác. Cũng không thèm bận tâm ngày vui hay tháng buồn.
Nhận ra mình đã lớn thêm rất ít trong suốt một năm 2009 đằng đẵng vừa nói lời từ tạ mới nhẹ nhõm mà xa xót làm sao. Những trải nghiệm, những va vấp, những ngọt - đắng, những may - rủi, những bại - thành... tôi giữ trong tâm tư - một đúc kết riêng cho những khi tôi lại yếu mềm, nhược chí sẽ đem ra để tự nung lửa vào lưng mình. Để mà đổi khác, mà né những vết đường mòn, mà tỉnh táo đi tiếp, xa hơn.
Tự hứa chỉ một điều duy nhất cho năm mới này: Mình phải thực sự lớn đúng với mình. Vậy thôi, mà sẽ là cả một hành trình từ 01/01/2010 đến 31/12/2010 đang đợi kiểm chứng.
Chào 2010!
năm mới. sao mà em không còn cảm giác hân hoan nữa. chắc tại em không còn là trẻ nhỏ. trẻ nhỏ thì ko có ưu tư.
ReplyDeletehãy vô tư như trong anh còn là trẻ nhỏ.
phó mặc đời cho những nắng mưa.