Monday, May 25, 2009

Goodluck!



- Đã đủ buồn, đã đủ vui... Thì cứ thế, buông tay thôi!

- Buông được sao?

- Được chứ! Khi đã đủ niềm tin cho sự chấm dứt. Đủ dũng cảm để kết thúc tháng ngày ngụy biện chính mình. Và đủ nhẫn tâm để đánh rơi tiếc nuối. Thì buông tay, chỉ là một hành động, giản dị, vậy thôi!

- Buông thật không?

- Đã đến lúc thôi những giả vờ rồi!

- Rồi sẽ ra sao?

- Rồi cứ đi thôi. Quyết định dù đúng hay sai - nhưng cũng đã là quyết định. Biết chấp nhận, mới đổi thay được. Định vị là phải dám hy sinh mà!

- Rồi sẽ vui?

- Vui chứ, vì ít nhất cũng dám cho chính mình một lần nông nổi. Sẽ trải nghiệm thêm nhiều khác biệt. Đó chính là niềm vui.

- Có tiếc nữa không?

- Chắc phải có! Nhưng, là tiếc nuối hài lòng.

- Sẽ ngoái nhìn lại, một lần, chứ?

- Không đâu, ngoái nhìn mãi, đủ lâu rồi!

- Sẽ hối hận không?

- Hãy để một thời gian nữa, câu trả lời sẽ tự tìm đến.

- Vậy thì...

- Không chúc mình may mắn sao?

- Chúc may mắn!




---

* Cảm hứng từ một quick comment!

** Trích dẫn khá nhiều của một người-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy! Cám ơn chị nhiều! (tự tiện trích dẫn, rồi tự tiện cám ơn, thế thôi!)


No comments:

Post a Comment