ngày tháng xám nỗi buồn ứ đọng
ngược dòng nhớ cũ tìm vui
đầu ngọn sóng in từng dấu mộng
mờ phai thoáng sắc ngậm ngùi...
người cúi đầu hát bài thơ muộn
vườn xưa con nắng còn ươm
nhành hoa thuở thiếu thời đã rụng
kẻ xa có tiếc nghê thường?
bàn tay khép giữ vừa nước mắt
soi gương bóng vỡ tan hình
vùi thây trong bể đời khuất lấp
trăm năm ai tiếc thương mình?
những cơn mê ùa về vỗ cánh
đập từng tràng nhịp tim côi
rồi bay lên thành vùng mưa trắng
câu kinh từ tạ không lời.
...
[Saigon,
những ngày lòng mãi chưa yên.]
No comments:
Post a Comment