(c) hình từ Bi.cycle.up coffee bar & store
Tháng Tư, nắng vẫn trải vàng đường phố, mưa đôi lúc bất chợt ghé về. Tháng Tư, những tình khúc đâu đó vẫn hát vang những lời tha thiết, chỉ có tâm tư con người cứ thảng hoặc buồn vui…
Không như tháng Giêng mở cửa mùa xuân, “tháng Sáu trời mưa trời mưa không dứt”, hay Mười Hai khép cửa một năm với nhiều bâng khuâng lắng đọng… Tháng Tư đơn giản là chuỗi ba mươi ngày tiếp nối từ tháng Ba còn tràn nắng, sang tháng Năm đã bắt đầu dày hơn những cơn mưa hè. Nhưng, với những tâm hồn nhạy cảm, tháng Tư ít nhiều cũng gợi nỗi suy tư.
Nhất là khi, với ai đó, có thể tháng Tư này gợi nhắc tháng Tư xưa, là dấu nhớ về một bóng hình đã cách xa: “Anh đi về nơi ấy, về nơi ấy xa xôi, bây giờ là tháng Tư, sao vẫn còn mưa rơi?” (1). Hoặc là kỷ niệm buồn trên đường phố năm nào, khi người ra đi không lời từ tạ, chỉ có “hai mươi tư tiếng ve sầu đại lộ tháng Tư, gửi lại em…” (2); mà cho dù là thế, thì vẫn không thể không nhủ lòng chung thủy đợi mong: “Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng, hát giấc mơ nào xa lắm; Em mong chờ, mãi mong chờ, bao nhiêu vẫn cứ đợi anh…” (3). Và, còn biết bao nỗi niềm khác, tháng Tư giữ cho riêng mình…
...
* bài chuyên san tháng 4 cho chương trình "Đêm Sài Gòn - Phòng trà của mọi nhà"
** một số ca khúc được nhắc đến trong bài:
No comments:
Post a Comment