Yêu một người, thực sự, nghĩa là tin tưởng đặt cả trái tim và sinh mệnh của mình vào bàn tay người đó, bất kể xứng đáng hay không, và bất chấp có thể chỉ nhận về tổn thương, mất mát, thậm chí là cái chết? Nên, phải cần rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều can đảm để tìm được tình yêu đích thực trong đời - mà đôi khi, can đảm thôi vẫn là chưa đủ? Và, dù kết cục ra sao, ít nhất một lần được yêu hết mình cũng hơn không bao giờ biết được cảm giác vừa hạnh phúc vừa đớn đau cùng lúc đó là như thế nào?
Có lẽ vì thế, tình yêu luôn là khát vọng bản năng nhưng không phải ai cũng dám chọn lựa nó cho mình?
...
* nghĩ vơ vẩn, sau khi xem "The Boy with the Cuckoo-Clock Heart" (Jack et la mécanique du coeur) - một truyện ngụ ngôn về tình yêu được thể hiện bằng thứ hình ảnh và âm nhạc tuyệt đẹp, và, buồn đến nao lòng.
Yêu đương, anh dám không :P
ReplyDeleteyêu em, anh ko dzám đâu :3
DeleteYêu em, anh dám không mới ngon á Quăng! @Dê: ừa, muôn đời vẫn vậy!
ReplyDeletexem cái phim này, nó buồn hiu ah cưng :(
Deletehahaha, nếu có kiếp sau chị ơi :)
ReplyDeletehẹn em kiếp sau :3
DeleteKiếp sau em ở Hàn Quốc, nhớ tìm em :P
ReplyDeletevậy ko đc rồi, kiếp sau a sẽ ở Hà Lan :P
Delete