Cuộc sống, thực ra, luôn diệu kỳ hơn con người vẫn tưởng.
Như cái cách những con nắng ấm mùa mới về đây, nhảy múa mỗi ngày trên từng góc phố, và nhẹ tay xua
mùa đông lạnh lẽo vào quá vãng.
Như lòng người, dù đã từng mỏi mệt, đã từng tối tăm, nhưng vẫn sẽ cố gắng dọn tim một góc nhỏ an nhiên
đầy ánh sáng mà đón chào năm mới. Tự ủi an: mọi rủi may, bại thành, đớn đau hay hạnh phúc của năm cũ,
đều đã ở lại phía sau. Và ngay thời khắc này, dù vẫn là vô vàn những điều bất khả đoán còn chờ ở ngày mai,
chúng ta vẫn có quyền nhìn về phía trước với đôi mắt ngời hy vọng.
Như những lúc khốn cùng, ta ngỡ kéo dài vô tận, nhưng rồi sẽ đến lúc cuộc sống chạm vào ta bằng bàn tay
trìu mến, nhắc rằng mọi chuyện đã qua. Luôn có một thời điểm mà cuối cùng cũng hứa hẹn một lối thoát (*). Cuộc sống, thực ra, rất biết chừng mực.
Dù đôi khi vẫn hơi khắc nghiệt khi buộc con người phải đi hết mất
mát và đớn đau mới có thể trưởng thành, nhưng, những gì cuộc sống cho đi hay lấy lại, đều có ý nghĩa của
nó. Có được phải có mất. Và, chỉ khi biết được những thứ ta yêu thương rồi cũng sẽ phải mất đi, thì ta mới
biết nâng niu và cẩn trọng gìn giữ hơn những lúc còn đang có được. The way to love anything is to realize
that it maybe lost (**). Nghe khuôn sáo, nhưng luôn đúng.
Vậy nên, đừng cứ mãi trách cứ và đổ lỗi cho cuộc sống. Cho dù, cuộc sống có mang đến cho ta bất kỳ
điều gì. Bệnh tật, nghèo hèn, thất bại, bi kịch... Thì thực ra, có vượt qua được hết thảy, có tìm lại con
đường tốt đẹp giữa muôn trùng gian khó, vẫn chỉ do con người, chính con người, định đoạt.
Cuộc sống vốn không cần gì từ chúng ta, ngoại trừ hãy sống một cách đơn thuần nhất. Chỉ cần sống thôi, là đã đủ.
Nhận ra được như thế, rằng mọi thứ vốn chỉ xuất phát tự bản thân, mọi quả ta hái đều từ những nhân ta gieo, tin là ta sẽ bớt nhọc nhằn than oán, vơi đi chấp niệm. Sống sẽ thôi là chuyện điên rồ.
...
Năm mới, tự viết ra xem như ôn lại một bài học cũ, để nhắc mình phải thực hành trong hơn ba trăm ngày sắp tới. Và dài lâu về sau.
Điều gì đến sẽ đến, điều gì qua đã qua. Cứ sống thôi!
...
(*) trích "Bởi vì yêu" - Guillaume Musso
(**) châm ngôn của Gilbert K. Chesterton
No comments:
Post a Comment