Gạch mấy đầu dòng cho vài ba cảm xúc lẫn lộn những ngày này:
- Đang ở trong những ngày đầu tiên của năm mới, thập kỷ mới. Dài, rất dài phía trước sẽ lại là đủ vui - buồn - ngọt - đắng - thành - bại - may - rủi... Mọi thứ mà đời luôn dành tặng, chỉ là giảm chút này, tăng chút nọ với người này hay kẻ kia, chứ không hề sai khác dẫu năm này, thập kỷ này hay năm khác, thập kỷ khác.
- Mấy ngày nghỉ lễ vui tràn, nhưng lại khiến mình muốn sống vội & đổi thay.
- Thực ra thì, có những thứ đã-từng-phủ-định không có nghĩa là một lúc nào đó chúng ta không vướng phải. Đời luôn không ngờ.
- Càng lúc càng thích giấu mình vào những khoảng cô đơn tự tạo [chữ của QB].
- Thấy mình thật đáng tội nghiệp, đúng nghĩa đen, trong một vài phạm vi nhất định.
- Hai câu quote tự nói với bản thân nhiều nhất dạo này:
1. Ai bảo tiền không thể mua được niềm vui?
2. Sớm muộn gì cũng chết, sao không sống thỏa bây giờ?
tiền mua rất được nhiều niềm vui (dù phù phiếm) em nhỉ?
ReplyDelete