Friday, June 18, 2010

gió ngược


ta lạc nhau giữa mùa gió ngược
bàn tay buông không kịp níu hơi người
môi rời rã hanh khô niềm tuyệt vọng
ký ức tàn cuốn vào gió, chơi vơi...

ta mất nhau giữa mùa gió ngược
trái tim thôi đập nhịp những hôm nào
ánh mắt thôi chỉ nhìn về một hướng
đành đổ thừa: tại gió cuốn, xa nhau...

rồi mình anh đi qua mùa gió ngược
yêu thương sót rơi tựa cánh hoa tàn
anh gói ghém ép vào lòng quá vãng
bước tiếp nẻo mình, gạt hết hoang mang...

em nơi đó, chắc cũng tan gió ngược
sẽ ấm êm với nếp lụa tay người
chia hơi ấm với nói cười kẻ khác
còn nhớ gì những mùa gió xa xôi?

mai này sẽ còn bao mùa gió ngược?
còn bao nhiêu lận đận nợ - duyên - tình?
còn ai hối hả trôi về phía nắng
để một lần lấp lánh buổi bình minh?

mấy ai sẽ dốc mình qua gió ngược
can đảm ôm giấc mơ đến cuối đường?
mấy ai sẽ vững bước về phía trước
bàn tay nắm chặt, không một lần buông?


* cho những mùa gió ngược và những bàn tay đã trót buông rời...

6 comments:

  1. @Ne: tui vẫn trả lời bằng câu đó.

    ReplyDelete
  2. Tui thích bài này, rất rất...Tui cũng thích đi ngược gió - chỉ là thích vậy thôi!

    ReplyDelete
  3. Tui thích cmt này, rất rất...Chỉ là thích đọc cmt của Còi kưng vậy thôi!

    keke... :D

    ReplyDelete