(c) photo by @salvadormaliii
Có những ngày buồn từ sớm tinh mơ
Mớ mắt ra muộn phiền đã ở đó
Vội vã vòng xe xuống đường,
chạy hướng nào cũng gặp đèn đỏ
mà tâm trí mình thì xám đen.
Có những ngày
loay hoay giữa muôn vạn tiếng còi, kèn
nhiều khi lại thấy mình chết lặng
Biết sống sao cho đặng
một kiếp người rối ren?
Có những ngày
ngày cũng như đêm
nhìn quanh chỉ toàn bóng tối
Kẻ vô đạo, làm thế nào mà rửa tội?
Lấy ai thắp nến lòng mình?
Có những ngày
chẳng tha thiết bình minh
Chỉ muốn chìm trong mộng cảnh
nương nhờ giấc mơ cất cánh
bay tới miền vãng sinh...
Có những ngày
kẻ thù lớn nhất là bản thân mình...
...
(Saigon,
những ngày buồn cuối năm.)
No comments:
Post a Comment