Vay người bờ vai ấm
Vay người nụ hôn sâu
Trả bằng đêm khờ dại
Bằng cơn say không màu
Vay người làn mi ướt
Vay người vùng tóc tơ
Trả bằng tim xộc xệch
Những đớn đau bất ngờ
Vay người chiều nương náu
Vay người sớm hẹn hò
Trả bằng bàn tay nắm
Không ngại ngần đắn đo
Vay người cùng ta khóc
Vay người cùng ta cười
Trả bằng bàn chân bước
Nguyện nẻo dài có đôi
Vay người câu yêu mới
Vay người lời thề xưa
Trả bằng lòng thành thật
Mặc bão giông mấy mùa
Vay người tình chăn chiếu
Vay người tiếng đầu môi
Dẫu cuộc thương rất vội
Nhưng trả suốt một đời...
...
(Saigon, 07/12/17)
Em rất thích bài thơ này
ReplyDeletecám ơn em :)
Delete