6 pm, rời văn phòng. Một mình. Nơi chốn chưa kịp quen, nhưng ngạc nhiên là, cũng chẳng cảm giác xa lạ.
Tự nhiên muốn lang thang một chốc. Nên, cứ đi. Được một đoạn, bị cơn đói làm nản. Dừng ở góc phố, book xe. Apps báo thời gian chờ những 6 phút, it's okay. Lững thững đợi.
Bạn tài xế uber đến đón, rồi chạy theo tuyến đường khác thường lệ. Phía xa bầu trời, một vùng mây chiều rực rỡ tựa color dust dường như đổ bóng nhuộm vàng cả thành phố. Bật phone lên chụp vội.
Nổi hứng bất chợt, cắm tai nghe và mở playlist lâu-lắm-chưa-update trong điện thoại, bài đầu tiên vang lên lại là Season in the sun phiên bản của Terry Jacks. Tự dưng, nhớ "Chết một ngày nắng đẹp" mình từng viết.
Gần đến nhà, playlist lúc này đang phát Show 'Em What You're Made Of, thấy có chút ủi an.
Ngẫm ra, tháng Tám đã bắt đầu, nhiều thứ khác cũng đã bắt đầu...
Bản thân tự nhắc, lần nữa, lời răn dành cho nửa cuối 2017: Think less, live more.
Can I?
...
No comments:
Post a Comment