Từ ngày em bỏ hoang đường
Mình anh lạc giữa vô thường thế gian
Em theo cánh gió xa ngàn
Anh về xếp lại lang thang một đời
Bên hiên nhặt trộm tiếng cười
Em xưa ngơ ngẩn đánh rơi cuộc tình
Nhìn sâu vào đáy tim mình
Anh lau vết nhớ bằng hình dung em...
...
(Saigon,
một ngày sau Thất Tịch
năm Hai Nghìn Không Trăm Mười Sáu)
No comments:
Post a Comment