Cận Tết, trời vẫn lạnh như mùa đông còn quyến luyến chưa rời. Mỗi sáng, lại quấn chăn thật chặt và cố níu
giấc ngủ thêm một chút. Chiêm bao có vẻ cũng biết chiều lòng, nên toàn những cơn mộng vui. Ra phố, lại có
cớ choàng lấy những chiếc khăn mình ưa thích.
Những ngày này, đâu đâu cũng râm ran những khúc nhạc xuân, như mình từng viết, tựa mấy lời "nhắc khéo", rằng Tết đã về rất rất gần, và những bước chân phương xa nhanh nhanh hãy quay về dưới mái nhà, cho thêm dài những ngày ngắn ngủi đoàn viên.
Những ngày này, có khi bất chợt giữa cơn gió nhẹ và vài tia nắng mỏng mảnh sớm mai, vô tình trên phố lại
bắt gặp thoáng hương trầm, thơm, ấm. Với riêng mình, mùi nhang khói gợi nhắc Tết hơn bất kỳ điều gì, thế
nên những chốc ấy, lòng cứ nôn nao nôn nao. Sau rất nhiều năm, niềm trông ngóng Tết bỏ mình đi xa, năm
nay, chẳng hiểu sao, lại quay về tha thiết. Có lẽ, do những thời khắc cuối năm, dẫu có bao nhiêu tiệc vui
khỏa lấp, vẫn không sao thấy mình đầy được niềm an ổn. Có lẽ, lại đã đến lúc cần một quãng nghỉ, để nghĩ, nhiều hơn. Nên, đang đếm từng ngày để được về nhà.
Những ngày này, có lẽ vì thời tiết quá đẹp và mùa xuân thì đang thênh thang ngoài kia đón đợi, nên dù còn đó không ít dấm dớ, và công việc thì đôi khi vẫn gây những cơn ức chế đến mệt người, nhưng xét kỹ, tâm trạng bản thân đã thực sự khởi sắc. Một phần, do sức ảnh hưởng từ Walter Mitty vẫn đang chứng tỏ tác dụng tích cực, vì đã khiến mình có thể dễ dàng hơn trong việc đối diện với những oái ăm cuộc đời ban tặng, và luôn giữ lòng tin yêu nồng nhiệt với mỗi ngày tháng tiếp nối. Những ngày này, thường xuyên quanh quẩn trong đầu mình chính là "câu khẩu hiệu": Work harder & Live more. Tự nhắc, tự lấy đó làm phương châm sống cho 2014. Làm việc chăm chỉ và sống nhiều hơn. Đơn giản thế thôi!
Vì chuyển đổi công việc ngay thời điểm gần hết năm, nên hiển nhiên đã chuẩn bị tâm lý về lương thưởng, không có bất kỳ hy vọng hay áp lực nào. Thế nên, tâm trạng cũng khá thoải mái, không bị tài chính - có thể eo hẹp hơn mọi năm một chút - làm khó chính mình. Cũng đã trù liệu được hoàn cảnh mình sẽ phải rơi vào bây giờ, nên đã sẵn sàng những khoản cần thiết, vẫn đủ cho gia đình một cái Tết tươm tất và đủ đầy. Lòng theo đó cũng nhẹ, cũng vui.
Những ngày này, thích nhất là nghe Thênh thang của Hồ Trung Dũng:
"Tình yêu có lúc vô vọng,
Cuộc đời có lúc quá ơ thờ,
Và đường ta đi sao lắm chông gai
Ta nào biết trước được ngày mai...
Này em xin chớ khép môi cười,
Này em xin hãy vui với đời
Giấc mộng có lúc ngỡ nhạt phai
Vẫn ước mơ ngày mai, hạnh phúc vẫn nồng say..."
Vì nó cho mình đủ tin yêu để đón xuân về.
...