Monday, June 10, 2013
Em ở đâu?
Em ở đâu chiều nay
khi cơn mưa về ngang qua phố?
Từng ô cửa kính nhạt nhòa tựa dòng thư loang lổ
người ta thường viết cho nhau trong những sớm thu buồn
Cô đơn ngân lên như một hồi chuông,
nương theo đó anh đi tìm quá vãng...
Em ở đâu những khi ban mai vừa lên
ánh mặt trời chiếu rạng?
Lúc anh cần nhất một bờ vai kề sát vai mình
Lúc anh cần nhất một người thôi, nói với anh tha thiết câu tình
Để anh thấy cuộc đời thực ra vẫn đẹp,
để anh tin...
Em ở đâu trong những tháng ngày anh
quay quắt kiếp điêu linh
Chỉ biết cố quên những gì đã qua và sống cho những gì đang tới
Hiện tại rỗng không,
chán ngày dài, cần đêm tối,
xa lạ niềm vui, khăng khít nỗi sầu?
Trong suốt một phần đời đã mất của anh
em ở đâu?
Mà không thấy niềm cô đơn anh rất thật?!
Mà không thấy trái tim anh tủi hờn
mỗi ngày lại xót xa thêm từng nhịp đập?!
Mà không đến yêu anh như anh luôn muốn được yêu em
tự giây phút đầu?!
Quãng đường dài phía trước
anh vẫn chờ,
còn em đang ở đâu?
...
[SG, một buổi chiều cứ-mưa-là-mình-lại-sến, 10/06/13]
Labels:
abtme,
cõiriêng,
khôngduyên,
poemy,
vơvẩnchiều
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment