Sẽ một ngày nào đó
Anh không còn yêu em
Thơ anh, em vắng mặt
Đời em, anh thôi phiền
Sẽ một ngày nào đó
Em không còn trông mong
Anh không còn hy vọng
Ta cũng thôi đau lòng
Sẽ một ngày nào đó
Ta không còn bên nhau
Kỷ niệm thành vực thẳm
Chẳng ai muốn rơi vào
Sẽ một ngày nào đó
Ta không còn yêu thương
Bước chân về hai lối
Mỗi người một nẻo đường
Sẽ một ngày nào đó
Nhưng không là hôm nay
Mặc người chê ngây dại
Anh vẫn muốn mơ dài
Anh tự mình cố chấp
Anh tự mình đa đoan
Nhưng xin em chớ trách
Em trong anh, vẫn còn...
Sẽ một ngày nào đó
Nhưng chưa là hôm nay
Chắc trời đâu nỡ phụ
Những trái tim miệt mài?
...
* Một vòng dạo blog, rồi bật ra những dòng này. Cho ai còn đang gắng sức níu - giữ một ai đó. Và những trái tim vẫn thiết tha yêu miệt mài...
** Chắc sớm phải làm tuyển tập "Thơ tình sến sảng nửa đêm".
Đọc này lại nhớ "Trong câu thơ của em anh không có mặt/ Anh không buồn mà chỉ tiếc/ Em không đi hết những ngày đắm say"..[ko biết có nhớ nhầm chữ nào không nữa] nhưng mà, buồn quá!
ReplyDeletethì vốn 2 câu
Delete"Thơ anh, em vắng mặt
Đời em, anh thôi phiền"
xuất phát từ ý đấy mà :)
có thơ tình nào cho người không biết có nên níu giữ hay buông bỏ không anh?
Delete