Hơn nửa tháng không viết. Không phải vì những ngày này đời tròn trịa niềm vui, hay đã không còn nuôi lòng bất kỳ cơn muộn phiền nào đủ độ cần phải được rơi ra và ngã vào nhau thành câu chữ. Mà bởi, tôi nghĩ chuyện mình bé mọn, không muốn bận tâm ít nhất những thiết thân dừng chân ghé lại blog này. (Nhất là trong lúc ngoài kia, còn biết bao những lớn lao hơn, đáng để nói về.)
Nhưng bỗng dưng hôm nay, lại thấy mình muốn được độc thoại riêng tư. Muốn nhìn lại những vụn vặt mình, khi mà nhanh như thời gian vốn dĩ, tháng Sáu lại đã bắt đầu trôi vào quãng cuối cùng. Một sự ghi chép lại, theo thói quen, để nhắc nhớ.
...
1. Tôi đã nhìn rất kỹ vào chính mình, những đã qua, cả những chưa đến, để đi đến kết luận đáng buồn, mình là Người Thất Bại. Tôi đang nhấm nháp điều đó như một chén thuốc đắng, nhưng có "giã tật" được không thì không chắc.
2. Và, một thất bại hiển hiện là tôi vẫn chưa đủ can đảm đối diện với Cái Chết, dù nó đang rất gần. (Dĩ nhiên nó chỉ là một ẩn dụ, cho những ai trót nghĩ là tôi đang tận đáy và mưu toan nông nổi.)
3. Kẻ thất bại thì thường rất giàu lòng tị hiềm. Nên thỉnh thoảng tôi có mặc mình bê tha với ganh ghét, so đo, tủi phận, thì cũng là không có gì đáng ngạc nhiên, hay cần phải tự vấn.
4. Cuối cùng cũng đến lúc phải tỉnh một cơn chiêm bao. Một cơn chiêm bao đủ dài để chấm dứt. Chỉ ngỡ ngàng là, tôi có thể đón nhận điều đó một cách nhẹ lòng đến vậy! (Ừ thì, vẫn đã thoáng nhói lên nơi ngực trái, nhưng mừng thay khi nó qua nhanh chỉ như một cú hụt chân.)
5. Rất may là vẫn còn những đẹp đẽ của đời, một vài điều đáng để yêu thương, đôi ba niềm hạnh phúc nhỏ nhoi nhưng lây lan được đến sâu bên trong, mang lại cho mình những khoảng ủi an, vỗ lòng.
6. Tôi buộc mình phải thanh lý hết dấm dớ, chậm nhất là đến cuối tháng Bảy. Và vẫn nỗ lực sống từng ngày - dù thất bại, nhưng không vô ích.
...
Tôi không quen thiết lập chế độ private cho blog, nhưng entry này, tôi mặc nhiên xem nó là private. Một entry không nên đọc, vì, nó không hề tốt cho những ai không muốn năng lượng xấu ảnh hưởng đến mình.
...
lỡ đọc rồi làm sao đây ?
ReplyDeleteJera, Jera, đã nói là không được đọc và cmt mà con bé Quăng vẫn làm kìa. [Chạy tới méc, tay chỉ chỉ]
ReplyDelete@ Quăng: lỡ đọc rồi thì... thôi! V_V e có bị năng lượng xấu ảnh hưởng thì cũng đừng đổ thừa a nha!
ReplyDelete@ Ne: vậy cô thú nhận xem cô đã đọc chưa? >:)
[Tay vẫn chỉ chỉ... zô hình bé Quăng ;P]
ReplyDeleteem quá tốt quá hoàn hảo nên "xấu" 1 chút cho nó thực anh àh :))
ReplyDelete@ Nemo : chị, em mộng du mới đi lạc zô đây áh.
hihi... chắc chị cũng zậy :P
ReplyDelete