tôi cố nén niềm yêu giấu kín
trong trái tim lỗi nhịp khi gần
bên người, giấu nụ cười khao khát
mãi còn dõi theo lúc rời chân...
tôi ngỡ khúc nhạc buồn câm nín
đã thôi thiết tha nhớ hôm nào
vui buồn, nhưng vẫn hoài mong ngóng
xin một lần ấm áp cùng nhau...
tôi biết chỉ là tình chôn dấu
câu nhớ thương không phải để dành
cho mình, và biết bao trìu mến
vốn thuộc về một khoảng trời xanh...
nhưng sao vẫn nuôi lòng day dứt
vẫn không thể buộc trái tim mình
quên người, đêm vẫn hoài thao thức
câu thơ nào rớt giữa lặng thinh...
thôi thì cứ mặc tình như thế
mặc lòng đau, mơ, nhớ, thôi đành
tùy duyên, đợi một ngày mai đến
sẽ không còn ràng buộc mong manh...
[01:05 am - 03/06/11,
viết trong một cơn sến-đột-ngột]
đọc thơ mà thấy giống như đang hát ấy.
ReplyDeleteem thích lời tựa. em thích yêu đơn phương, em thích yêu trộm không tỏ bày.
ReplyDelete