Monday, July 12, 2010

trong lòng biển đêm


Tôi đang thả mình giữa đêm, nhọc nhằn những con chữ muốn được buông rơi, mà thể xác thì rã rệu. 

...

Xung quanh là bóng tối im lìm như lòng biển đêm, và những lời nhạc tình nỉ non thì cứ tựa hồ hàng trăm con sóng lặng lẽ thầm thì thứ thanh âm xạc xào cô đơn, êm êm, lành lạnh. 

Và ở đó là tôi, một phiêu sinh vật bé nhỏ đang kiệt quệ nơi đáy đại dương tăm tối, cố ủi an linh hồn với thứ ánh sáng yếu ớt của niềm tin sót lại héo hắt tỏa ra giữa lòng đêm khuya sâu lắm nỗi niềm.

Tôi chọn mình tuyệt vọng lúc này. 

Sau quá nhiều dư hoan và những yêu đời, tôi lại để mặc mấy cơn mơ dở dang, lòng hẹp hòi thỏa thê giày vò những nơ ron lạc quan. 

Như sóng dữ xóa sạch bờ cát với chỉ một hơi thở trắng xóa. 

Những "giá như", "phải chi", "ước gì"... vốn đã vương vãi quá nhiều nơi tâm tư, như lớp bụi dày hơn qua ngày tháng, nay lại được dịp nương một cơn gió thốc, cuốn tung, mờ mịt che lấp hết thảy cõi nghĩ suy.

Bởi có quá nhiều mất mát mãi chỉ là tiếc nuối đau đớn, quá nhiều ảo tưởng mãi chỉ là phi thực viển vông, nên, có ngụy biện tài giỏi đến độ nào, khi còn lại một mình không còn bất kỳ đám đông nào để bấu víu, cũng đành phải thú nhận tất cả những bệ rạc ê chề với chính bản thân mình.

Như bây giờ, tôi trơ trọi giữa đêm.

Cảm giác giống như có một ai đó đang cố nhấn chìm mình ngập ngụa trong màn nước biển buốt lạnh, nhức nhối để bức ép những lời thành thật nhất.

Thì tôi phải thành thật là mình tham lam, mình tệ hại, mình tự ti như thế nào.

Thì tôi phải thành thật là mình khao khát, mình ấp ủ, mình hy vọng như thế nào.

Hóa ra tôi cũng chỉ như bao cuộc đời dật dờ khác.

Như bao kiếp sống vô chừng mỗi đêm lại quay về cố thủ thỉ với bản thân nơi đáy biển sâu.

Phiêu sinh vật nổi trôi giữa biển đời quá lớn. 

Quá sâu.

Quá mông mênh. 

Bạc bẽo thì vô hạn.

Vô hạn.

Hạnh phúc thì hiếm hoi.

Hiếm hoi.

...


Đến đây thì tôi thấy mình đã đắm chìm đủ lâu trong lòng biển đêm nay. Buốt lạnh đã đủ. Vô định đã đủ. Tôi về lại thực tại để đợi ngày.

Ngoi lên mặt nước, chờ nắng gió. Và tiếp tục bơi trong ngày tháng mình. Bơi đến cạn sự sống, mà tìm cho được chân trời.

Tìm cho được chân trời.

...


2 comments:

  1. Dạo này đuối, muốn đọc đc những điều gì đó hồng hồng!

    ReplyDelete
  2. đợi entry sau nha kưng, hứa sẽ cho kưng đọc những dòng lấp lánh! ;)

    ReplyDelete