Saturday, February 20, 2010

[không có tựa]


Những ngày xuân năm nay chầm chậm trôi một cách dịu dàng đáng ngạc nhiên, nhưng rồi cũng không thể nào ở lại mãi mãi.

Không dành quá nhiều thời gian cho đổ đốn chơi bời, hay chìm mình trong những mông lung vơ vẩn như đôi năm trước nữa, chỉ chầm chậm trôi cùng từng ngày qua - đủ vui, đủ không ưu phiền. Nên, không gợi nhiều tiếc nuối lắm khi xuân qua, cũng chẳng bận lòng những hân hoan chóng vánh. Và lần đầu tiên, trước khi về lại nhịp sống quen với ồn ào Sài Gòn đang chờ đón sau một chuyến xe đêm bó mình đôi lúc quá cô đơn, ta không mảy may âu lo. Một con sông lặng trôi, cứ thế mà xuôi dòng về phía trước...

Sẽ có nhiều lắm những phải-đối-mặt. Có là gì nếu ta biết phải thế nào và cần yêu đời đủ ra sao để có thể vững vàng đi qua hết, qua hết, qua hết...

Một vài đổi thay đã có hiệu quả. Từ tới đây sẽ phải có thêm một vài đổi thay nữa.

Cuộc sống sẽ được sơn phết lại những tông màu hồn nhiên hơn một chút.

...

2 comments:

  1. anh ơi em sợ những chuyến xe đêm, chắc là anh đã buồn lắm.
    em chờ xem những gam màu mới của anh :)

    ReplyDelete
  2. Đồng cảm với entry này - những chuyến xe đêm, vui-buồn vừa đủ, những đổi thay...
    Năm mới rồi, sơn lại tường mới sáng sủa huy hoàng hơn anh nhé ~

    ReplyDelete