Chiều rơi bóng nắng cay cay mắt người
Im lặng nói, im lặng cười
Bao nhiêu tiếc nhớ không lời... vỡ tan...
Im lặng nghe nỗi phai tànHình như... mây trắng về ngang lưng trời...
Bàn tay tìm níu xa xôi
Hóa ra ảo mộng tan rồi còn đâu!
Im lặng xót, im lặng đau
Chiều nay bạc thếch sắc màu nhớ - thương
Lặng im bước về cuối đường
Còn nghe tiếng gọi: Mình thương lấy mình!
Im lặng bóng, im lặng hình
Đêm dường ru khẽ lời tình chiêm bao
Mải mê cơn mộng xanh xao
Lặng im chẳng biết... Thuở nào tái sinh?
Im lặng. Đối thoại chính mình
Nghe như cơn gió vô tình nhẹ bay...
No comments:
Post a Comment