Những đêm u uẩn cuối cùng cũng hết mộng mị đắng lòng...
Những con đường quen lối cuối cùng cũng níu được ngọn gió xưa, bớt chút chông chênh...
Những yêu thương sót lại nơi trái tim tạp cảm cuối cùng cũng nhen được ngọn lửa đủ sưởi lòng cô độc...
Những mông lung vơ vẩn cuối cùng cũng tạm ngủ yên trong ngăn kín lãng quên...
Những nghịch lý cuối cùng cũng dàn xếp với nhau ổn thỏa...
Những lo toan chéo chồng cuối cùng cũng có cơ hội phô diễn, thử thách sự mê muội...
Những con sóng không tên cuối cùng cũng tìm được bờ bến yên giấc ngàn thu...
...
Và ngoài kia, những giọt mưa mong manh cuối cùng cũng đã tỏa sáng chút hơi ấm nhè nhẹ...
Và ngoài kia, những cơn nắng mơ hồ cuối cùng cũng thơm hương mùa mới...
Và ngoài kia, những ngày tháng Tám cuối cùng cũng đã vơi bớt bạc lòng...
...
Cuối cùng thì, một mùa mới cũng lại sang...
Ta có kịp sang mùa?