(c) photo by smwallday.
Những ngày này,
Chỉ muốn lặng yên như một thân cây
Rễ chôn sâu vào nếp nhà êm ấm
Rũ lá tham sân, khẽ lay thật chậm
Sáng mở lòng đón nắng,
tối khép cành chiêm bao.
Những ngày này,
Khoảng trời mỗi người chợt bé tựa cái ao
Còn ta mỏng manh như loài cá nhỏ
Phiền muộn rêu rong, bóng chiều ráng đỏ
Quẩn quanh nơi đáy nước,
sợ ngoài kia miên trường.
Những ngày này,
Đôi khi ước mình là một giọt sương
Cứ thế tan đi trong ánh ngày đang tới
Chẳng còn thiết tha, chẳng còn trông đợi
Nhân sinh vốn khổ đoản,
số mệnh thì vô thường.
Những ngày này,
Nhìn đâu đâu cũng thấy ưu thương...
...
(Saigon,
Tháng Ba,
Hai Không Hai Mươi.)
No comments:
Post a Comment